- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
CHỈ CÒN ĐÔNG LẠNH
Đêm trở giấc
một đoá quỳnh vừa rụng
Nổi buồn - ngưng trên vách - vọng âm buồn
Ngoài xóm vắng ngọn đèn vàng chờn chợn
Oán hờn gì mà như nỉ như non
Như sương khói như chập chờn ẩn hiện
Bóng thời gian vẽ lên mắt vết đời
Ai ở lại ai buông lời bội ước
Ai rạc lòng ôm ngày tháng chơi vơi
Con trăng khóc
khóc mùa đông lầm lỗi
Giọt vở toang
chìm dưới đáy sông sầu
Người như gió bay vào miền du viễn
Ta đợi chờ hoá đá dấu tình đau
Không muốn nhớ
mà lòng dư nổi nhớ
Tiếng mùa đông gõ nhịp dưới hiên nhà
Đêm lạnh lắm
thanh âm chừng như vỡ
Dội vào đời thương khát vọng
bơ vơ
Ta không khóc
dẫu tình đau như cắt
Màu thời gian bôi xoá kỷ niệm buồn
Ai ở lại ai tan vào đêm muộn
Ai?
Nhọc nhằn khâu vết cứa trong đêm
5/12/2019
TÌNH CHẾT THEO MÙA THU
Nghiêng vai từ tạ mùa thu cũ
Trần gian sót lại mảnh trăng gầy
Nổi nhớ vàng như màu lá rũ
Hong buồn trên những phiến thơ bay
Anh đi để lại miền ký ức
Em mơ...
tiền kiếp chẳng quay về
Nét son đã nhạt màu nước mắt
Em còn vạt nắng cháy cơn mê
Anh chạm vào em một cuộc tình
Rã rời em khóc với canh thâu
Em chạm vào anh điên hay tỉnh
Mà buồn như thể một trời ngâu
Là anh không níu mùa thu đó
Không giữ tình em giữ sợi buồn
Không về buộc lại lời thơ vỡ
Nên hồn đoạ lạc giữa mông mênh
Anh ơi sợi nhớ chưa hoang phế
Trầm luân một cõi đoạ đày nhau
Thương nhau sao vùi vào dâu bể
Sao để tình rơi trong đớn đau
Anh ơi sớm nay hồn giãy chết
Trong vũng đời đang quá
Nghẹn ngào
Lời thơ cũng chết thôi là hết
Hẹn người xây lại mộng ...lai sinh
9/92019
KHÔNG ĐỀ
Anh thả rơi lời từ biệt muộn màng vào nổi nhớ tháng mười hai
Để một khoảng chênh vênh không vừa câu thơ dang dở
Con chữ xốn xang
trong tiết trời cứ bàng bạc nhớ
Môi hôn thuở nào không lấp nổi cái lạnh mùa đông
Anh đem lời tạ từ
vứt vào những ký ức mênh mông
Cho trời say
cho đất say
Cho dòng đời ngã nghiêng chới với
Tháng 12 còn lại gì ngoài con tim sai lối
Duyên nợ gì như thể mộng phù vân
Anh mang theo mùa xuân chỉ còn vài con nắng sắp tàn
Rụng
tả tơi
Bên bậc thềm lênh loang màu cỏ úa
Ai vẽ lên nền trời mênh mang những hình hài dang dở
Như câu hát buồn vang vọng khúc từ ly
Tháng mười hai Ngọn cỏ bơ vơ không thể níu bước người đi
Trời miên man
đất miên man
Chòng chành bài thơ cuối
Em ôm ấp giấc mơ trong vuông đời chật chội
Say
để rồi chếnh choáng cuộc tình tan
17/12/2019
MÙA ĐÔNG VẮNG
Thu sắp tàn, đông lặng lẽ ghé qua
Sương giăng xám mảnh trăng ngà hiu hắt
Mưa
Thêm lạnh trái tim người đơn độc
Mái hiên buồn
Loang loáng bóng trăng trôi
Ta trở về khoảng tối của cuộc đời
Đêm thinh lặng vỗ về cơn mộng mị
Ru bình yên sau ngày dài hoang phí
Chẳng có người nghe kể chuyện vu vơ
Tự ru mình sau mấy cuộc đợi chờ
Tự giữ ấm khi mùa đông giằng xé
Tự ôm ấp trái tim nhiều đơn lẽ
Tự yêu mình khi bóng ngã hoàng hôn
Hơn một lần ta muốn được người thương
Muốn khờ dại trong men tình chới với
Ôi đàn bà với khát khao lầm lỗi
Tự giam mình trong dục vọng điêu linh
Chuốc say mình với bao chén ngôn tình
Cười nghiệt ngã trong vũng đời đơn tối
Muốn điên loạn xé toang bao nông nổi
Rồi giật mình
Ta có thật là ta
Về đi thôi hỡi khao khát mù loà
Đông đã đến và thu tàn ngoài cửa
Mặc thêm áo tô son môi cho đỏ
Lau mi buồn, ta bước tiếp
Ngày mai...!
26/10/2020
Miền Ký Ức
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét