- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Vật vã cơn hè
Mặc nhuễ nhại mùa nắng cứ lửa trải dài
Nơm nớp kỷ niệm khô trong hộp giữ lâu năm mất nắp
Tôi cố ngớp khỏi nồng oi gay gắt
Trông chờ quan tâm hồi tỉnh những mê mang
Tôi dắt tôi quen lại chỗ từng gần
Từng giữ ghế hạnh phúc lặn vào khoảng mát
Phía đó là chỗ ngồi hả hê chim rối rít
Tin tưởng vai nhờ
Lại khủng hoảng trọi trơ
Tôi mua gia dụng bên đường tin múc màu xanh ngày trước
Sóng chạy mặt túa vòng số không trùng điệp
Thân yêu vuột mất tăm
Biết làm gì trước rác rến ngập mắt mình
Những bọc bao ngọt ngào phế thải
Những liệng quăng độc hại
Những bập bềnh tuột hết sắc màu
Nắng lóa tối tăm ảo ảnh đâu đâu
Tôi chúi xuống ký ức vốc cũ càng hôn cho sặc sụa
Đâu đó tiếng giễu cười như dao cứa
Có mưa đâu mắt mũi ướt ròng.
Sụp đêm
Chỉ còn lấp lóa nắng trên ngọn cây gióng hướng
Người đàn ông một mình chôn chân bên đám lau lô xô
Níu buổi cạn ngày
Thoi thóp
Chiều ép bóng người mỏng manh trên đất
Đám lau trổ bóng người
Giũ bông hoài không rớt hết nỗi già nua
Ngầm báo sẽ có cuộc đi nơi khác
Tưởng chừng còn mới tinh tiếng chim rã lạnh đông ríu rít
Chưa sững sờ căn nhà lẩy bẩy bão giông
Nơi đây lật lên những luống cày mùa màng
Hoang vu không mọc sum suê đất hứa
Sự thiếu vắng chỉ như lần chơi xa
Em nằm lòng hướng về ngọn cây đụng trời trong trẻo
Dấu hỏi lại âm thầm móc vào chiều sẫm
Móc vào vùng không phủ sóng xa xăm
Bây giờ ngọn cây đã bẻ mình rớt tối tăm
Người đàn ông hóa tôi mất bóng mình trên đất
Bầu bạn với đám lau
Sụp đêm tóc bạc…
Phía trước
Tôi hơ tôi bằng đống un từ xác tươi thắm mùa qua
Tim vẫn nhịp đều trong tối tăm vòm ngực
Sá gì chút cay khi khói phất
Ấm áp tôi đuổi tạt bấc đầm đìa
Tôi nghe khúc nhạc vặn mình ngả ngớn bên kia
Tôi nghe tiếng cười bất cần vọng lại
Chẳng gì đáng nói
Khi biết thừa chân dội cửa khóa tường ngăn
Chỉ có không khô ráo ánh nhìn
Chỉ có lòng nặng trĩu
Không sao loại thải
Không sao nhẹ thoát
Em đã nhổ gót
Mang gì theo đâu
Chẳng cách gì bỏ được của tặng cho hết nhiệm mầu
Tôi gánh quen thuộc còng lưng đi vào mùa phía trước
Nơi đây mọi điều cứ như điều ước
Bông hoa từng về không chừa ngóc ngách âm u
Sắc màu từng về sơn phết sáng trưng những tối mù
Tôi khác không?
Phạm Nguyên Thạch
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét