Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
EM VỀ NHỚ MANG THEO
Mai em về
Nhớ mang theo vị núi rừng An Giang
Đây dãy Thất Sơn hung vĩ
Nằm ung dung ngắm trời nước biên cương
Như những ngón tay thon
Từ bốn mùa thu đông xuân hạ
Con suối trong lành róc rách uốn cong
Cỏ cây xanh rì đâm xuyên núi đá
Tỏa bóng râm cho chim rừng trú ngụ
Hát nghêu ngao lời tình tự vấn vương.
Mai em về
Nhớ mang theo màu yêu Châu Đốc
Hương trầm ngan ngát viếng chùa
Tâm linh sao nồng nặc
Mắm lóc, mắm linh thơm nức
Khát bữa cơm chiều đạm bạc
Đường thốt nốt cát vàng vàng
Rót những làn thanh ngọt
Dịu mát.
Mai em về
Nhớ mang theo nhánh lúa oằn sai
Hạt vàng sáng mẩy từ phù sa bồi đọng
Dòng sông Hậu lửng lơ đi ngang những cánh đồng
Biển lúa xôn xao mùa gặt hái
Áo nâu sòng ai vội vã nhanh chân.
Mai em về
Nhớ mang theo hương phố Long Xuyên
Người xe nô nức, đèn hoa sặc sỡ
Tiếng hát đô thành sa hoa, mỹ lệ
Nghe đam mê
Đêm huyền diệu trăng mờ.
Mai em về
Nhớ mang theo bóng người An Giang
Cô gái Chăm thẹn thùng
Thùy mị trong y phục cổ truyền
Chàng trai Khơ-me dãi dầu
Đôi bàn tay vạm vỡ dưới thửa ruộng sâu.
Những người tứ chiếng hội tụ về đây tự bao giờ
Hòa vào đất An Giang
Thành người dân bản xứ
Trái tim nhân hậu bao la.
Mai em về
Nhớ mang theo
Mang theo, em nhé
Một hình hài ta hằng ấp iu tơ tưởng
Đẹp mặn mà miền đất An Giang.
HẠT NGỌC
Em ơi, cùng anh về miền châu thổ
Nhìn dòng Mê Kông miên man nước chảy vô đồng
Lúa trưởng thành uống từng ngụm nước
Một dải đồng vàng réo rắt gọi mông lung.
Từ Long An đến tận mũi Cà Mau
Những cánh đồng ngút ngàn tầm mắt thấy
Anh sẽ bẻ tặng em cành lúa vàng chín rực
Hạt thóc tròn như hạt ngọc gợi mê say.
Đồng bằng Chín Rồng xa xưa rậm rạp hoang sơ
Bàn tay lưu dân vun xới lên màu mỡ
Thành triền lúa vàng rì rào đêm trở gió
Vẻ khoan thai biếu những hạt ngọc ngà.
Em có nghe mùi lúa tẻ ngọt ngào
Đội nắng đội mưa cùng người vai sánh
Chén cơm mùa gặt đượm tình quê tha thiết
Gạo dẻo trong trong, vất vả hóa no lành.
Sông nước miền Tây như mạch máu hồng chằng chịt
Đầy ắp phù sa cho cây lúa tràn đồng
Hạt thóc vàng vươn tầm xa lòng châu thổ
Thành hạt ngọc trời ban kỳ diệu vô cùng.
BIỂN CHIỀU BA ĐỘNG
Gió biển tạt về nghe khúc nhạc du dương
Bờ phi lao nghiêng mình in bóng nắng
Ngọn sóng trắng phau vỗ về bờ cát
Vị biển mặn mà, chiều Ba Động yêu thương.
Đây biển trời thăm thẳm xanh màu
Áng mây chiều thả hồn bay bổng
Thuyền nhấp nhô vượt ngàn sóng gợn
Vững mái chèo thả lưới, giăng câu.
Có điều gì ẩn chứa biển khơi?
Ta xao xuyến những lần ghé lại
Biển xanh trong ồn ào và lặng lẽ
Lòng đại dương không bến không bờ.
Chút nắng vàng đọng ở bờ vai
Ta nhẹ bước trên bãi dài đón gió
Ngoài xa xa thuyền ai lênh đênh đó
Có chở điệu lý kéo chài giữa chiều rơi?
TRĂNG SÁNG LÀNG QUÊ
Trăng tròn sáng rọi nhà em
Vàng tươi chín mộng trong mềm lửng lơ
Trăng in tàu chuối nên thơ
Lá non xanh vẫy tay chờ đón ai.
Ngày rằm trăng đẹp lạ thay
Dịu hiền chiếu thấy hình hài cây đa
Cuội già ngồi dưới gốc kìa
Thẫn thờ đợi bóng Hằng Nga hẹn hò.
Ba mươi trăng ngủ phương xa
Quê nhà lấp lánh sao mờ suốt đêm
Em ngồi hóng gió trước thềm
Mơ trăng về thấp sáng miền không gian.
Đêm thanh lan tỏa ánh trăng
Làng quê mộc mạc xua tan tối trùm
Em cười vui hát như chim
An lành trăng rải trời đêm hạt vàng.
LÀNG MÌNH
Làng mình trong vắt lòng sông
Hàng tre khóm trúc du dương trưa hè
Bóng dừa xiên lối nghiêng che
Đồng xanh gờn gợn, chân đê cỏ tràn.
Làng mình có ánh trăng vàng
Khói rơm thong thả, chiều tàn bên Tây
Đâu đây gà gáy êm tai
Khung trời mơ mộng rơi ngoài mái tranh.
Làng mình vọng tiếng năm canh
Võng đưa kẽo kẹt âm thanh buồn buồn
Em thơ í ới ngoài sân
Khòm khòm dáng mẹ nhọc nhằn đôi vai.
Làng mình nay áo tường vôi
Sớm hôm dầu dãi vườn ngoài đồng sâu
Quây quần trà nước đêm thâu
Chuyện đời ấm lạnh xôn xao sân nhà.
Làng mình ai nỡ xứ xa
Tình quê chất chứa đậm đà thủy chung
Tha hương lòng thấy lạnh lùng
Về làng mình sưởi ấm lòng hỡi ai!
Trần Thanh Xem
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét