Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
NỖI NHỚ THÁNG BA
Có nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ tháng ba
Dịu nhẹ thôi mà sao tha thiết thế
Mật bưởi dậy thì, hoa xoan thẹn thùng ấp màu yêu
Ngõ xưa lao xao màu áo cưới
Con đường làng khấp khởi sóng đôi.
Có niềm riêng nào hanh hao như tháng ba
Nắng đói, gió đỏng đảnh nghiêng tai giỡn
Chuyện chúng mình trích đoạn diễn
Nhân vật trong phim khó giống thật
... ngõ nhỏ "mít ướt" hoa xoan...
Chẳng phải cố tình nhưng cứ mãi vấn vương
Nỗi nhớ tháng ba rong ruổi theo em trăn trở từng con phố
Nhắc nhớ tháng ba xưa cảm xúc đến lạ
Nếu mạnh dạn, em là vợ người đã là chồng
Trời gán đẩy đưa "có duyên không nợ"
Như "bút toán mở" một cộng một đâu chỉ bằng hai
Để hương bưởi thơm mùi nhung nhớ
Và hoa xoan cứ tím màu xa cách
Câu thơ em viết không liền mạch
Cho những gập ghềnh nỗi nhớ tháng ba
GIẤC MƠ
Gió nưng nức ghé búp thời gian thủ thỉ, vũ trụ hoan ca chảy hội mùa ái ân
Hướng Dương sáng toả, Thược dược căng trăng tròn, Violet đằm thắm
Nơi đây, em định vị
Ghim trái tim tôi vào trộn rộn
Chú dế bờ non vểnh râu thu sóng chuyện tình mừng rơn va cánh kêu "tuýt tuýt, tuyệt tuyệt"
Nhưng chẳng hiểu tôi yêu em nhiều
như non tơ rẽ đất phồn sinh
cát nghiêng bồi lấp lánh
khí thở, nước mát lành...
Ấy vậy, cuộc sống khác gì giấc mơ em có biết
Như lý thuyết suông cho hình hài mộc
Cởi, để buộc
Cởi, có ở trong nhau?!
Nén để nhiều
Hay nhiều do rỗng
Và nhớ để quên
hay quên để nhớ nhiều hơn
Cuộc sống đa mệnh đề
...nhưng nhận định cho tình yêu là phiếm nhã?!
Ngoài kia, bão tố êm như nhung, ngọt như đường dễ lịm say, trơn trượt
Gió nghịch mùa bện ngực, len lỏi cuốn em trong giấc mơ
Nắng cộng hưởng bùa tôi bằng thần chú sợi vàng
Tách em ra khỏi tôi, vén bức tranh địa đàng thơm hôi hổi
Tôi níu mùa, đêm gầy rạc
Tháng ba cạn, hoa Gạo đỏ tim rơi khỏi ngực...
Giấc mơ thiên đi
... Ở nơi xa ấy hạnh phúc tròn đầy
... Xin ổn cho em, bằng những tôi yêu.
MỘT NGÀY
Rồi một ngày gặp lại
bàn tay có nắm bàn tay
đôi mắt có còn rơi lệ
thổn thức cho những ngày không nhau...
Nói chi đây, đường dọc ngang tim ngoan bưng bít
tìm được nhau tu nghìn năm mới có duyên trùng phùng
thương con sóng vì mình mà tóc trắng
...nhưng không ngờ, yêu lại đau đến vậy?!
Mây vì trời một đời bay
Gió vì tình một đời phụ bạc
Người vì người không cùng chung lối
Ngã ba đường cũng vì thế mà ra
Ai cần nghe giải thích không thể và có thể thường đối nghịch?
Như lập luận ngang giá “nếu, thì”
Ngày em cất ngoan hiền vào hòm, khoá lại
Để đôi mắt nguyên si màu khói
Người chỉ việc châm lửa
Cho tình yêu bùng cháy
...thế đã đủ cho ngàn năm đợi chờ?!
Nguyễn Thanh Huyền
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét