Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
NHỚ NGƯỜI
Trăm
năm, chuyện ngắn, chuyện dài,
Bao mùa thay lá, rừng phai tóc rồi.
Rượu tàn đêm, chén ly bôi,
cũng say chếnh choáng, để vơi nhớ người.
Về
xưa, nhặt chiếc lá rơi,
vắng người, đầy cả một trời nhớ thương.
Quan san đâu mấy dặm đường,
mà sao cứ mãi vấn vương nỗi chờ?
THÀ RẰNG…
Giật mình điểm lại phấn son,
Giật mình nghe tiếng nỉ non khóc tình.
Già nua trong cõi lặng thinh,
Có bao nhiêu chữ trung trinh mà chờ?
Giật mình tìm giữa bơ vơ,
Ôm thơ, ôm nhạc ngẩn ngơ mà buồn
Người vui rượu nhạt lời suông,
Lầu son gác tía...tình buông hững hờ.
Lạy trời thôi chỉ là thơ,
Lia thia quen chậu, vật vờ tội nhau.
Thà rằng chẳng trước thì sau...
Đừng say vui lắm mà đau lòng người.
ĐOẢN KHÚC
Ừ thì nói chuyện ngày xưa
Anh dang tay níu sợi mưa cho nàng
Thế rồi nàng cũng sang ngang,
Chuyện đời xưa đó còn màng nữa chi?
Tình làm mấy cuộc chia ly,
Giọt dài giọt ngắn ướt mi nhân tình...
Anh ngồi ôm góc lặng thinh,
Chút men rồi cũng một mình, ừ say!
Xa
xăm từ dạo một ngày,
Tìm nhau gởi nửa vòng tay muộn màng.
Đường đời dài rộng thênh thang,
Đường tim một lối nhẹ nhàng, đằm sâu.
Thực
ra nếu đến bạc đầu,
Ta còn mưa nắng dãi dầu chăm nhau,
Thì xin giữ chút bền lâu,
Gừng cay, muối mặn, tìm đâu nữa người ?!
DÁNG TIÊN
Em về, lất phất sợi mưa,
Mỏng manh dáng nhỏ ngày xưa đây rồi.
Giọt mưa như cũng mồ côi,
Thấm làn áo mỏng, bồi hồi mà thương.
Chiều, tôi chọn một góc đường,
chờ em qua phố, náu nương chút tình.
Cứ rằng giữ nét đoan trinh
nên tôi chờ với bóng mình mà thôi!
Thương em sợ tiếng đãi bôi,
Vụng câu lục bát, đứng ngồi chẳng yên,
tôi chờ chút nắng chao nghiêng,
Về hong tóc ướt dáng tiên của mình.
Bao giờ em hết lặng thinh,
bàn tay sẽ ấm khi mình sánh đôi,
Ước thì chỉ ước vậy thôi.
Ôm câu lục bát, mỗi tôi với tình.
Kha Anh Tuấn
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét