Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
TRÊN MỘT CÁNH ĐỒNG
Những gié lúa chạy quanh bờ thửa
Vấp mùa hanh hao, cơn khát mặt trời
Mùa giặc giã lũ cào cào quấy phá
Lũ cỏ tung hô chen lấn lúa cằn
--
Cha dắt cánh đồng vào giấc mơ con
Chú nghé ọ, đánh vần con chữ
Những nhọc nhằn mưa nắng vũng tăm
Thương ai trâu bò nhai lại cỏ
--
Mẹ ra đồng gieo cấy hoàng hôn
Hắt đỏ ráng chiều, váng phèn thửa rộc
Nắm thóc rơi, kẽ nẻ cánh đồng
Sao bông lúa người không gọi là hoa
--
Ơn người, một sớm mai, hương cốm
Lúa đòng đòng chảy về phía núi Ngang
Chảy về phía cánh cò màu lửa
Vò trấu thóc lừng, di cảo một câu thơ
--
Giấc mơ con bầy đom đóm săm soi ngoài bãi
Giếng làng veo vắt ánh trăng
Cha ngước mắt như nghiêng bồ cuối vụ
Trút đi cái nghèo, mơ ước đời con
--
Từ Lai Nghi, đồng Làng, đồng Nghệ
Bữa rượu suông ngấn lũ ngang mày
Tiết Đông chí bùn non mặt ruộng
Hạt thóc ủ ngâm trở dạ thắt lòng
--
Bữa hoang đồi gọi ba, cánh đồng tơi tả
Từng gốc rạ thẫm chiều, xô ngã cơn giông
Xô ngã cả giấc mơ hạt thóc
Ngày ba nâng niu trên một cánh đồng.
4.10.2020
ĐI DƯỚI BẰNG LĂNG
Đi dưới bằng lăng không ký ức
Buồn tím một trời ngờm ngợp hoàng hôn
Đôi cánh mỏng sắt se nhoi nhói
Rơi vô tình giữa hoài niệm đầy vơi
--
Ngày đó hai mươi chiếc nơ cài sắc tím
Cho ai thương giấc mộng một con đường
Cho ai thương…nghẹn bàn tay nhỏ
Con phố gió chiều, em nói yêu anh
--
Và rồi hoa như chuyện tình dang dở
Tím bơ vơ, khi người mãi không về
Đơn côi tiếng mưa… và vành trăng úa
Em còn nhớ gì hoa tím bằng lăng
--
Con đường xưa người đã đi xây mộng
Tím hết thủy chung sao vẫn mong chờ
Sao vẫn nhớ chiều bằng lăng ngày ấy
Khi đi dưới hàng cây, không ký ức nơi này.
17.5.2017
GHI TRÊN CHUYẾN XE QUA ĐÈO HẢI VÂN
1- Không biết vì sao bữa đó em đi, trong anh bổng nắng không vàng trong mắt, có phải tình yêu dâng hết lòng cho lửa, để xa rồi âm ỉ bập bùng đau. Em và nắng có còn trên ngọn bưởi, hoa trước sân nhà vẫn nở rất vô tư. Ta có nhau bao giờ đâu nhỉ, để bây giờ cảm nhận thiếu mất nhau. Giữa đông vui cho anh xin một lối, ngóng mãi xa mù nơi ấy ngỡ có em.
2- Có vết thương rập rình mang thánh giá, khóc một mình trên đại lô si mê, không hãm phanh cái chết trượt trên đà tốc độ, dự cảm nguyên một vùng lãnh thổ, hoang vu chiều trăng hóa xác hình nhân.
3- Xin tặng em một hồn đầy tỉ mỉ, lắp ghép rõ ràng căn lều máu trụi trơ, không thể nói điều em cho là nguyên cớ, lối mộng không cùng dàn nhạc độc âm thanh, cuồng bão quá vừa đủ che dịu lặng, hai tâm hồn như tranh lạp thể Bicatxo.
4- Là khoảng trắng không gian dàn dọa, đã thổi bùng thể xác một thiêu thân, không còn chi thiêng liêng và trần trụi, cuối bãi biển tình vọng lại khúc ai ca…
Võ Văn Trường
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét