- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Lòng cha
Biển bao la sao bằng tình
mẹ
Núi cao đâu sánh được lòng cha
Công Cha nghĩa Mẹ như trời biển
Nhớ đó nên nghi giữ nếp nhà!
Ngược xuôi vạn nẻo đường sương gió
Tần tảo bao năm đến mỏi mòn
Mưa nắng sá chi trời gió bão
Chỉ vì hạnh phúc của đàn con!
Mắt cha đẫm lệ biết bao lần
Gian khổ đau thương chẳng ngại ngần
Nửa trả ơn đời, ơn đất nước
Nửa phần cho trẻ đẹp ngày xuân!
Cha chẳng đòi con chuyện báo đền
Chỉ mong con trẻ được làm nên
Trai thời giữ trọn lòng trung nghĩa
Gái tấm kiên trinh gắng giữ bền!
Đó chính nỗi niềm mãi ước mong
Các con lớn bé hiểu hay không
Lòng cha trọn kiếp bên đàn trẻ
Cao rộng còn hơn cả núi sông!
Nhớ mùa hạ xưa
Mùa hạ quê xưa hoa đỏ rụng
Nức nở lời ve nức nở lòng
Gió phương Nam thổi về lồng lộng
Nắng ươm vàng trải lụa trên sông!
Mấy thuyền xa trở về bến nước
Cảnh tao phùng mắt lệ rưng rưng
Em về tôi say màu áo trắng
Tình giữa mùa tuổi ngọc mênh mông!
Ta bước qua cầu tre kẽo kẹt
Trên dòng kinh hoa súng bềnh bồng
Chim trên cành líu lo tiếng hót
Khung trời xanh giăng mắc mây hồng!
Ta dìu nhau đi qua nương rẫy
Vào vườn xanh hoa trái trĩu cành
Hồn ngất ngây hương tình xao xuyến
Tưởng mộng đời đẹp cõi ba sinh
Nhưng giấc mơ phai tàn cuối hạ
Để lòng buồn thương nhớ xa xôi!
Qua cầu tre em về phố thị
Đâu còn nghe tiếng dế mồ côi!
Tôi cũng qua ngả đời phiêu bạt
Xóm làng xưa đành gọi cố hương
Mấy mươi năm tưởng chừng giây phút
Gặp người xưa trong giấc mơ buồn!
Em còn nhớ gì mùa hạ cũ
Nhớ dòng kinh lộng bóng hai người
Nay đôi bờ chắc hoa tàn lá rũ
Cố nhân ơi!- lạc mấy phương trời!
Đời ngắn lắm
Người khóc ngất tiễn ai vào mộ địa
Sao thật buồn trong giây phút chia ly
Khi hố đất từ từ khép kín lại
Mắt lệ mờ thương tiếc thuở xuân thì!
Đời ngắn quá mới lần nào sơ ngộ
Mắt nhìn nhau mơ mộng buổi ban đầu
Suốt vườn tình toàn hoa lòng rực nở
Hồn tương tư thao thức giữa đêm thâu!
Người chưa đến người chờ buồn khắc khoải
Lúc tương phùng hồn ngây ngất say say
Tiếng pháo hồng đưa nhau vào cõi phúc
Kết tình yêu… - không biết được bao ngày!?
Đời ngắn lắm yêu thương sao cho đủ
Chẳng bao lâu… nhìn nhau thấy bạc đầu
Thời gian mau như bóng câu qua cửa
Mới bình minh, chiều muộn nắng phai màu!
Ta biết đời không bao giờ thường tại
Nhưng vẫn buồn đau khổ lúc xa nhau?
Vở tuồng đời cuối màn luôn khép lại
Hóa ra rằng: đó chỉ giấc chiêm bao!
Lúc còn nhau xin cho nhau tất cả
Đừng dối hờn, làm phí mất thời gian
Kiếp con người khác chi là chiếc lá
Chẳng bao lâu… lá úa, lá phai tàn!!
Hàn Thiên Lương
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét