Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
Một chút Huế bên chợ đêm Đà Lạt
Kìa chiều vỡ, phố phường giăng mắc
Gió bấc lay, líu ríu quanh thềm
Tay trong tay, từng đôi quyện chặt
Rộn ràng chưa, hoa nở phơi đêm
*
Anh thấy có một Đà Lạt khác
Cứ vần xoay tất bật trăm chiều
Hoa thắm đỏ, bàn tay bợt bạc
Tiếng mời chào, nằng nặng liu riu
*
Phố tình yêu, của hoa, của lá
Của lứa đôi, hoang tái đợi chiều
Chỉ có em, đôi tay buốt giá
Đứng co ro, lặng lẽ, đăm chiêu
*
Đang bối rối một điều gì đó
Vệt lấm lem đất đỏ ba zan
Dính trên áo khoát dài, để ngỏ ...
Xoay trở trong gió lộng, bung tràn
*
Đời lận đận, bao điều có thể
Gánh gian nan, ngày nắng, chiều mưa
Chợt ngọt mềm, rớt một chút Huế:
- Dạ thưa!
Tôi thấy nhân dân mình trước dịch Corona virus
Trong những ngày cả nước gồng mình, chống Corona virus
Tất bật, xôn xao như những ngày bão lụt
Mà dự báo thời tiết, trời còn có khả năng mưa
Khi tin đồn và các trang mạng, nhảy múa từa lưa
Thiên hạ đông tây xấc bấc xang bang, lao đao mỏi mệt
Mới thấy nhân dân mình trong khó khăn: Đoàn kết
Có thể ngày bình thường, ngành nọ ngành này còn tính toán so đo
Khi đụng chuyện, mới thấy những hy sinh lặng thầm,
không một chút đôi co
*
Vậy mà còn có kẻ, xô bồ lao nhao lếu láo
Xuôi ngược mơ hồ, rêu rao gượng gạo
Không một chút sẻ chia, dửng dưng vô cảm trước cảnh đời
Nghĩ cho cùng, có trách giận cũng hoài hơi
Nhân dân mình trong hoạn nạn, càng vững vàng tâm tưởng
Nhận rõ đúng sai, không có giấc mơ đi mượn
Ráng một chút thôi, mỗi người làm hết việc của mình
Đêm dài sẽ qua đi, rồi sẽ có bình minh
*
Trong tai họa, cũng có mầm hạnh phúc
Kiên định bước qua dòng đời vẩn đục
Xốc lại đội hình - một phép thử - cố kết lại một niềm tin
Tươi mới trong xanh, biêng biếc góc nhìn
Đội ngũ của ta vẫn trùng trùng điệp điệp
Rợp bóng của cha ông, biết bao nhiêu người sẵn sàng bước tiếp
“Nuôi quân ba năm, sử dụng một giờ”
Nuôi dân một năm, cả ngàn đời sử dụng...
Một mình trên phố vắng
Lợn cợn, thu không phố núi
Chiều ơ... chiều, sao lầm lũi mình ta
Bên kia phố, dưới hiên nhà
Thở dài một tiếng, đường xa... dại khờ
Đêm mưa tháng chín
Lấp lững đêm
Trôi ngày tháng chín
Ngượng ngùng
Hoa lá khép
Trong mưa
Giăng mắc sợi tình
Em
Bịn rịn
Thu không
Vướng víu
Gió ngày xưa...
Chiều Phú Hài
Bên bờ con nước liu riu
Chảy, tràn nỗi nhớ quạnh hiu lối vế
Đâu, còn đắm đuối mãi mê
Thấy, chiều buông sóng vỗ về chân ai
Cuộc chiến đã đi qua vai người lính
Bốn mươi năm rồi vẫn day dứt, cầm canh
Lởn vởn những chiếc bóng mờ hợm hỉnh
Đất nước vẫn oằn mình trong sóng biển xanh
Phơi phới bóng cờ tuyên định
Trẻ trung trong khúc hát quân hành
Có một chiều ngồi nghe lá hát
Dòng sông Tiền cuồn cuộn những ưu tư
Sóng cửa sông xô thủy triều đi lạc
Chầm chậm trôi một vạt nắng đỏ lừ
Đất vườn ngập mặn
Dật dờ rơi những uyển ngữ kinh từ ...
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét