Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
Bất chợt
Giận ai, về đây tức tưởi
Tội nghiệp đứng lại dỗ dành
Gió đưa chiều đi rười rượi
Vô cùng, nắng trãi mong manh
*
Nín đi kẻo trời tối lắm
Đường xa hoang vắng một mình
Bóng nắng hoen mờ tím sẩm
Im nghe, mắt biếc lung linh
*
Đăm đắm lặng thinh, không nói
Vụng về, xao động vành tay
Ẩn ức mơ hồ tiếng gọi
Xoay ngang, chậm bước đưa ngày
*
Khói sương giăng chiều mờ tỏ
Chông chênh theo dấu ngập ngừng
Nước mắt đã rơi đâu đó
Khẻ cười ráo hoảnh, quay lưng
*
Bổng dưng bị chê ngốc nghếch
Thôi đành, ráng bước theo mau
Biết sao, mỗi người mỗi nết
Ráng chiều bong vỡ, bợt màu...
Bàu Trắng trong mùa mới
Mờ xa rừng cây trụi lá
Sen tàn, Bàu Trắng buồn hiu
Bỗng nhiên vỡ oà yên ả
Mướt xanh tưới đẫm mộng chiều
*
Mắt trong, môi cười đằm thắm
Thanh long trúng giá, được mùa
Đất cát, mùa màng lạ lẫm
Sức người, thách thức phân bua
*
Gió cát, bao đời vẫn vậy
Đói no phận mỏng nhờ trời
Tháng năm theo mùa dun đẩy
Cơm áo xoay vần hụt hơi
*
Đói nghèo làm sao ngăn được
Khát khao cháy bỏng đất này
Bao đời quyện cùng vận nước
Máu xương còn đọng đâu đây
*
Quê hương trở mình đứng dậy
Tơ non lộc biếc xuân thì
Mướt xanh ngút ngàn nắng chảy
Mùa vàng cuốn dấu ngày đi ...
Chuyện tào lao bên cuộc nhậu
Nếu không sâu sắc thì sẽ không lâu bền
Nhưng chuyện đời đâu cần cái gì cũng sâu sắc
Nên có chuyện nhớ, chuyện quên đan cài thưa nhặt
Và thật thà, dối trá cũng mấp mênh
*
Trong góc phẳng cuộc đời tím tái đến xanh xao
Không thể sống bằng kinh nghiệm chỉ có trong sách vở
Với những nỗi buồn và niềm vui tránh trớ
Cứ loay hoay trước câu hỏi, làm gì và phải làm sao?
*
Tiếng sương đêm rơi thánh thót, nhịp đời trôi
Sao lãng phí thời gian, để chứng minh điều ta không hề có
Lợn cợn niềm tin những điều bé nhỏ
Xiêu xó bên đời trong tiếng vọng xa xôi
*
Khi ta không đòi hỏi cho mình, ở cuộc đời này
Thì có gì đâu mà bất mãn
Cống hiến được bao nhiêu mà lộng ngôn: kiêu mạn
Lẵng lặng cười một mình, những khao khát đắm say
*
Đất nước yên bình, rãnh quá rỗi hơi
Ngồi nhậu với bạn bè, thao lao chuyện hồi đó
Chuyện nắng, chuyện mưa thì thời nào cũng có
Mà khi mưa qua, thì nắng mới sẽ xanh ngời ...
Bờ Trăng Mộng
Trăng mắc cạn
Bên kia bờ Phan rí
Con nước ròng
Xuôi kiệt
Bến sông
Ngang trời
Gió
Đưa lời thủ thỉ
Biết
Em còn...
Ở đó
Hay không?
Tôi trói hồn tôi vào phiến đá em ngồi
Hai mươi tuổi tình si nông nổi
Cứ buông thả thời gian gấp vội
Để bây giờ nuối tiếc khôn nguôi
Chuyện đã cũ, giờ đâu còn bức bối
Mà nỗi buồn trôi, nẻo ngược đường xuôi
Năm tháng cũ chất chồng nỗi nhớ
Và em
Dẫu biết mình không duyên nợ
Sao vẫn âm thầm
Trăn trở
Cõi xa xăm...
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét