- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Quê mẹ là quê hương
Về quê mẹ
Đã thấy màu gió sương trên tóc
Mẹ ơi
Cánh cò đã mỏi chưa
Sao mẹ vẫn còng lưng ngoài nắng hạ
Về quê mẹ
Nồng nàn những giấc ngủ trưa
Đong đưa bên cánh võng
Dưới tàn cây trứng cá
Ngắm tơ trời xuyên qua kẻ lá miên man
Về quê mẹ
Có cô bạn nhà bên má ửng hồng
Mỗi khi gió đông về se se lạnh
Hỏi nhau những câu hỏi bâng quơ
Mà đi xa nghe nhớ lạ
Về quê mẹ
Là về với bao niềm nhớ
Nhớ tuổi thơ chạy lót tót trên đồng
Nhớ cái ao nhỏ có bông lục bình và con cá nhảy
Nhớ bờ đê những đêm trăng sáng tỏ
Thầm gửi ước mơ lên chốn cung Hằng
Về quê mẹ
Lưng mẹ nay đã oằn theo năm tháng
Vẫn dịu dàng đôi mắt mẹ yêu thương
Thời gian dẫu có trôi theo dòng nước
Quê mẹ vẫn là quê hương chờ đón con về
Như dòng Hậu giang không bao giờ cạn
Như mặt trời mãi mãi mọc đằng đông
MẸ ƠI…
Kể từ ngày con cài hoa hồng trắng
Là từ khi con mất mẹ trên đời
Mẹ ơi, con không đành lòng, con đấm ngực,
con kêu gào, rồi con khóc
Ruột gan con như muối xát, kim châm
Mẹ ơi,
mẹ đi, lòng mẹ có thanh thản không?
Con bơ vơ, âu sầu, tức tưởi lắm mẹ ơi
Ngày xưa mẹ đợi, mẹ chờ con thăm mẹ
Giờ đây con đợi, con chờ mẹ ở đâu?
Mẹ ơi,
âm dương cách biệt là con đường vô tận
Mẹ con mình mãi mãi chẳng gặp nhau
Nhà cũ đầy nè,
cái võng mẹ hay nằm vẫn còn đây nè
Mẹ nở đi sao?
Vậy là vĩnh viễn con phải cài hoa trắng
thật rồi
Con đã mồ côi mẹ thật rồi
Nhưng mẹ ơi, con không muốn tin,
con không muốn tin
Dẫu đời con mãi mãi cài hoa hồng trắng
Con vẫn khát khao thèm được gọi mẹ ơi
21/8/2021
(14/7/2021 al, Vu Lan Tân Sửu)
CHÁY LÒNG CON NHỚ MẸ
Nhà mẹ,
nho nhỏ trong con hẻm nhỏ
những cơn gió lạnh lùng
thổi vào cửa sổ
chốt lung lay khép không chặt
gió mưa khoét lỗ chỗ mái tôn,
mưa giông ập đến, mẹ còng lưng
tát nước, con ấp ủ một ngày
sửa sang căn nhà nhỏ của mẹ
rộng hơn, đẹp hơn
Nhà mẹ đơn sơ vậy đó,
nhưng tràn ngập tiếng cười
cháu con quây quần năm tháng
nghe mẹ kể chuyện xửa xưa
cái thuở mẹ còn là cô tiểu thơ khuê cát
con gái ông Hương cả giàu nhất làng
học trường Tây, tiếng Pháp như bẻ cây
Bổng đâu,
sấm sét đầy trời, giông tố nổi lên
mẹ đột ngột ra đi không nói một lời
đừng, đừng bỏ con mẹ ơi
ông trời ơi, hãy cứu mẹ con
trong cơn mê sảng, con thấy bóng mẹ
như khói mây, xa dần, xa dần
con thảng thốt nhận ra
từ nay con đã mồ côi mẹ
Mẹ ơi,
nhà mẹ con chưa kịp sửa,
vẫn nho nhỏ trong con hẻm nhỏ,
nay vắng vẻ, thênh thang
run run tay thắp nén hương
cháy lòng con nhớ mẹ
22/8/2021
Rằm Vu Lan, Tân Sửu
LÁ RỤNG VỀ ĐÂU
Ngày úp mặt
bóng chiều nghiêng qua núi
nắng muộn màng còn phả kín hoàng hôn
trời chẳng treo lên mà tuôn
ngàn lá úa
mà giăng mắc giữa bộn bề quên nhớ
Buộc làm chi
ký ức miền hoang dại
mãi miết tìm những vời vợi rong rêu
neo đáy ngực tiếng à ơi thăm thẳm
giấu vào lòng những khắc khoải bên nôi
Ôi, mẹ tôi
tiếng ru hời dầu dãi
gội mái tóc phôi phai
dáng héo hon
mỗi chiều mưa bất chợt
cột xiêu mái dột
ướt đẫm bờ vai
cay cay khóe mắt
mằn mặn môi khô
nâng niu đáy nồi
cạy miếng cơm cháy khét
ngậm ngùi
Giữ giùm tôi những chắt chiu
điệu ví dầu liu riu
treo ánh chiều xa xăm
mẹ ngồi ru dĩ vãng
hỏi lá rụng về đâu?
28/8/2021
Huyền Văn
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét