- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
CÓ BAO GIỜ
Có bao giờ em thấy mùa tương tư
Thầm hỏi giọt nắng phai khi chiều xuống
Như giận dỗi tàn đêm không chiều chuộng
Ngóng đợi em qua mùa vội vã tạ từ
Có bao giờ thấy mùa em mênh mông
Những lạ thường vây quanh đêm lắm mộn
Ngủ giữa tàn phai thơm hương... hồn nguyệt động
Dư vọng phấn hương từ thuở qua sông
Có bao giờ thấy mùa yêu xa xôi
Nghe hao khuyết tiếng người nơi miền nhớ
Môi xưa trầm níu cong hồn bỡ ngỡ
Lầm lỗi dòng sông bên lỡ bên bồi
Có bao giờ em gọi những riêng mang
Lá tương tư đợi mùa chưa xanh biếc
Úp lòng với thời gian ngậm ngùi nuối tiếc
Ta hoài mong xuôi ngược bước sang ngang.
LỜI TỰ TÌNH GIAO MÙA
Như lá cỏ trong chiều mưa tắm gội
Gió đầu mùa cong vít bóng ngày xưa
Phương xa gọi nắng lòng thêm nông nổi
Gắn bó lời thương con nước sớm trưa
Dòng ký ức đưa hương đời theo mộng
Nắn nót nguồn cơn theo dáng xuân mơ
Đêm trở giấc lưng chừng ta xao động
Ngóng trông hoài ngân vọng mãi tình thơ
Tóc vẫn mượt hong phơi ngày tri ngộ
Em có hay chăng mùa thu đã qua
Ai biết được nhánh sầu mùa lá đổ
Ta yêu em dù môi đã nhạt nhoà
Đội ơn nhau giữa ngọt bùi giấc ngủ
Tiếng thầm kêu như gọi thuở trăm năm
Như đã riêng mang ngỡ tình đã cũ
Mắt biếc nghìn trùng níu lại xa xăm.
BẤT CHỢT EM VÀ TÔI
Bất chợt cơn mưa...
Bất chợt em
Hạt vào môi mắt hạt rơi mềm
Khăn áo em tôi vừa ươn ướt
Nghe như nỗi nhớ đã vào đêm
Bất chợt cơn mưa...
Bất chợt em
Bất chợt tựa vai đời ru êm
Đọng vào mắt nhớ niềm đơn lẻ
Tóc gió theo mưa... lòng thương thêm
Bất chợt dưới mưa
Thương vòng tay
Bất chợt em... môi tìm hương say
Vỡ cơn mưa đường về ngập lối
Vỡ giữa lòng nhau những vòng vây
Bất chợt em...
Hạt mưa phiêu du
Lăn xuống đời nhau một lời ru
Ngó nhau bất chợt lòng như mới
Lật nghiêng khoảng lặng em thiên thu.
BÀI CHO MÙA EM
Em nâng một giọt sương mai
Trên từng phiến lá chưa phai dấu nồng
Tình ai trong nắng bềnh bồng
Đưa người về mộng thêm hồng mắt môi
Ta nâng tóc gió chiều rơi
Tình như tháp cổ chốn đời hư hao
Em về như một gửi trao
Thơm lây hương cỏ bay vào thiên thu
Nghiêng tay vén nắng sương mù
Tàn phai khép cuộc phù du phận buồn
Chiêm bao về giữa ngọn nguồn
Ngược xuôi lòng nhớ sầu tuôn gọi mùa
Bên em một nét thêu thùa
tỏ tường nỗi nhớ... như vừa tình bay
Đầy hương tóc gió mùa say
Như trong hình bóng mặt mày nguyên sơ.
Hoàng Chẩm
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét