Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
Mây Trắng Chiều
Mưa tháng năm giọt buồn như giọt lệ
Mây lang thang trôi mãi mãi về đâu?...
Thương mắt biếc người xưa bên xóm hạ
Nhớ về xa năm tháng chỉ thêm sầu!
Trời tháng năm hạ buồn đau kỷ niệm
Nhớ dòng kinh xanh biếc nắng xiêu xiêu
Hoa lục bình dập dềnh màu tim tím
Trên thuyền nan em hái cánh hoa yêu.
Mình hạnh phúc chiều chiều bên xóm hạ
Nắng phai tàn chếch bóng rặng mù u
Tóc em bay theo từng làn gió thoảng
Anh mơ hồ hồn dậy những vần thơ!
Ôi đẹp quá hương tình say cõi mộng
Làng quê yên chim hót nhạc thanh bình
Mình cứ tưởng an bày vui cuộc sống
Trong mái nhà có đứa bé xinh xinh!
Mơ ước đó vội tàn thành ảo mộng
Xóm làng quê ngun ngút lửa giặc thù
Đôi mắt biếc chôn nỗi sầu ly cách
Đâu có ngờ xa biệt mãi thiên thu!
Em bất hạnh ngủ yên trong đất mẹ
Chiều hạ buồn nhìn mây trắng bay bay!
Càng nhớ lại thêm đau hồn cô lữ
Mây trắng chiều hay khăn trắng sầu ai!?
Ngậm Ngùi
Tim tôi luôn thổn thức
Không một phút ngủ vùi
Năm tháng dài đăng đẳng
Bao thương nhớ ngậm ngùi!
Vườn nhà ai hé cửa
Tôi chẳng dám xôn xao
- Ước như vài sợi nắng
Vương vấn má hạnh đào!
Phím đàn rung khe khẻ
Nhạc lòng xưa chẳng quên
Khiến mãi đời thổn thức
Thuyền tình trôi lênh đênh
Quán Trọ Vô Thường
Tiếc chi quán trọ vô thường
Trăm năm rồi cũng lên đường về xa.
Dù nay yến tiệc lầu hoa
Gót chân đài các, cái ta vô cùng
Biết đâu mưa gió bão bùng
Phai đời hoa gấm mênh mông biển sầu.
Hững hờ nước chảy dưới cầu
Tháng ngày nắng gió phai màu cỏ hoa
Dửng dưng ôm giữ cái ta
Mặc ai đau khổ lệ nhòa mắt trông
Chỉ lời lịm ngọt qua lòng
Mà đâu cho được một đồng từ nhân.
Ngõ đời qua nẽo phù vân
Có ai vui mãi trọn phần tồn sinh
Hay rồi lâm cảnh điêu linh
Cam đời giá rét nỗi mình bơ vơ!
Trăm năm cũng chỉ giấc mơ
Tang thương khắp lối cơ đồ bể dâu
Trần gian trĩu nặng gánh sầu
Bước đời sương gió qua cầu tử sinh!
Bến Xuân
Nhớ một chiều nào ghé bến xuân
Đò ngang qua lại biết bao lần
Mái chèo khua nước trời phai nắng
Gió khẽ rung rinh mấy rặng bần.
Anh xuống đò em qua bến sông
Em cười… anh rối cả tơ lòng
Bến xuân vương vấn hồn thi sĩ
-Thành khối u tình em biết không?
Phút chốc đò ngang cập bến sông
Em cười, e thẹn má em hồng.
Anh đi từ đó xa biền biệt
Nhớ mãi nụ cười… vạn ước mong
Ở nơi đó!
Ở nơi đó tôi ra đời
Có dòng sông xanh biên biếc
Rặng dừa vương gió lả lơi
Tiếng mẹ ru hời tha thiết!
Ở nơi đó ngôi trường nhỏ
Tôi học chữ i chữ tờ
Và đã qua thời tuổi dại
Bạn bè vui những ngày thơ!
Ở nơi đó có cô thầy
Tận tụy cùng trò tháng năm
Giúp tôi sáng lòng sáng dạ
Hiểu rành hai tiếng Việt Nam.
Ở nơi đó tôi biết yêu
Cảnh êm đềm khi nắng xiêu
Trên dòng kinh thuyền xuôi nước
Thật thơ mộng những buổi chiều!
Một ngày rời xa nơi đó
Niềm thương nỗi nhớ ngập lòng
Bỏ lại quê nhà xóm nhỏ
Có mẹ già mãi đợi mong!
Ở nơi đó trên bến chiều
Ai chờ trong cảnh tịch liêu
Tóc sầu bay theo cơn gió
Lòng thương nhớ bíết bao nhiêu!
Ở nơi đó trăng đã úa
Ánh mờ không tỏ đường về
Nên tôi cón xa xôi mãi
Hồn thao thức nỗi tình quê
Bây giờ nhớ thương nơi đó
Đâu rồi bến nước dòng sông
Mẹ già người yêu biền biệt
Hồn sầu rưng lệ lưu vong!
Hàn Thiên Lương
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét