Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
Qua bến đò xưa
Mờ xa dấu thời gian vương lại
Tiếng chèo khua, bến vắng đong chiều
Dòng sông nhỏ quên bờ trôi mãi
Cánh lục bình bịn rịn liu riu ...
*
Nắng lưỡng lự trên sông lấp lóa
Êm đưa theo con nước về đâu?
Nỗi muộn phiền xuôi dòng lan tỏa
Bóng ngày đi, tím ngát sắc màu
*
Gió cửa sông, thổi chiều líu ríu
Dạt mái chèo mướt đẫm ngày xanh
Chao chát sóng, lời ca lạc điệu
Rơi trên sông, gió cuốn dỗ dành
*
Chuyện đã cũ bên bờ ngày mới
Buồn vui gì, cũng đã mờ xa
Như sóng trên sông, đâu phải đợi
Cứ dập dờn, lớp lớp lần qua
*
Con đò ngang, gượng chiều xuôi mái
Bến vắng mờ trôi nắng cuối ngày
Tuổi hoa mộng, dường như trở lại
Bến bờ này một thuở đắm say...
Học để làm người tử tế
Học cái gì, để rồi sau đó sẽ làm cái gì
Học một thứ, về làm một thứ
Vẫn còn hơn không có việc để làm, cứ loay hoay khó xử
Ăn bám mẹ già, bó gối ngồi quanh quất những hoài nghi ...
*
Ở đâu cũng vậy, chúng ta khác nhau cách nhìn và phương thức tư duy
Chuyện cũ rích, có gì đâu mới mẻ
Sao còn hóng hớt đôi co, tần ngần giằng xé
Tỵ nạnh lần quanh trong bẳn gắt sập sùi
*
Chật hẹp tầm nhìn, đâu kinh nghiệm chuyện sai lầm
Chiều son rỗi, trói tị hiềm lẩn khuất
Mơ mộng viễn vông, chờ mong những điều huyền thuật
Còn lại tàn chiều trong ánh mắt đăm đăm
*
Thôi cứ học lại từ đầu, đừng tính chuyện rủi may
Bao số phận đã dứng lên từ thất bại
Từ những chao đảo đong đưa niềm tin mặc khải
Rớt xuống câu thề “...Dù có một mai”...
*
Hồn cốt cha ông, trong những bài học để làm người
Sống tử tế sẽ có niềm tin tử tế
Đời chật hẹp, sao lại còn quên cội rễ
Sẽ bong vỡ nụ mày, rồi hoa nở thắm tươi...
Cơn mưa lay tiếng vọng
Vỡ òa một cơn mưa rất thật
Giăng ngang trời khủng khỉnh tháng năm
Sơi ngắn, sợi dài rơi lay lất
Trượt mái tôn, mướt một bè trầm
*
Loay hoay trong mưa dầm trái tính
Em đắn đo, bước vội đường quê
Xóm nhỏ xa, trơn chiều luýnh quýnh
Vội vàng rơi, ẩn ức, lê thê ...
*
Dòng sông nhỏ, miệt mài đắm đuối
Sánh phù sa cuộn nước đục ngầu
Cơn mưa ướt giấc mơ trần trụi
Biết lòng ta sẽ chảy về đâu?
*
Theo con nước loang tình, tiếng gọi
Duềnh mặt sông, lấp lững mưa rơi
Chợt se thắt trở chiều buốt nhói
Âm thầm trôi tiếng vọng, người ơi!
*
Biết cơn mưa nào rồi cũng tạnh
Nhịp thời gian, con nước lớn, ròng
Còn nguyên đó, tháng ngày lóng lánh
Theo em về, lộng
gió bến sông...
Anh đứng giữa
Những người dường như có tất cả
Và những người thiệt tình không có gì cả
Nhọc nhằn trong bươn chải lặng thầm
Với niềm tin, lẽ công bằng làm chổ dựa
Mặc cho sóng gió
cuộc đời, vọng đổ âm âm…
Con sóng soãi mình trên bãi vắng
Cuộn tròn trong
một nỗi khát khao
Em ắp lẫm, bãi bờ phẳng lặng
Cuống quýt ngày đi, theo vạt nắng hanh hao
Một mình đứng, tự dưng lòng trĩu nặng
Gió cứ lao xao đong ký ức ngọt ngào
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét