- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
TÓC TRẮNG
Ta trở về trong nỗi
nhớ bàn tay
Những ký ức rêu
xanh vừa thức dậy
Dòng sông lặng lưu
hình tà áo cũ
Em qua cầu trong
buổi sớm mờ sương
Tóc trắng bởi đã
nhớ nhiều kỷ niệm
Đa đoan chi cho
thơ cũng ngậm ngùi
Nhưng nếu được trở
về ngày quá vãng
Ta vẫn cầm phong
thư tím trao em
Em rồi sẽ có một đời
sống khác
Dòng sông xanh sẽ
chảy phía không anh
Thì thành phố vẫn
mưa giăng rêu phủ
Trên đền đài lăng
miếu của hoài thương
Để có khi xa ngoái
vọng cố hương
Bên ngực trái sao
nghe dường đau nhói
Một vết thương ngọt
ngào thời thơ dại
Khắc nhẹ thành vết sẹo của đời nhau.
MIỀN RÊU PHỦ
mai xa miền phủ đệ
rêu úa mái thời
gian
dòng sông lười biếng
chảy
con đường vắng người
quen
mai xa miền cỏ thơm
quán cốc chiều
nghiêng ngã
ly cà phê đen đá
rót nắng vào mái
hiên
mai xa miền hoài
niệm
vội cất giấu ngày
mưa
gió ngang tàng là
thế
vẫn vương vạt áo
người.
NGÀY THÁNG NÀO?
Ngày tháng gọi lời
tự tình của đá
Mùa rêu xanh cũng
úa giấc mơ ngƣời
Ta nhặt lấy thời
gian trong ngấn lệ
Dâng cho người nuối
tiếc một cơn mê
Ngày tháng gọi lời
tự tình hoang phế
Ngàn cỏ cây trên nấm
mộ tình gầy
Ta nhặt lấy tiếng
dạ thưa một sớm
Dâng chiêm bao lẫn
một tiếng nói buồn
Ngày tháng gọi lời
tự tình đã muộn
Ga tàu đêm không hứa
hẹn người về
Ta nhặt lại dấu
hài trên cỏ biếc
Dâng màu sim cho
tím vạt áo người
Ngày tháng gọi lời
tự tình nào mới
Bên kia trời hò hẹn
một cuộc yêu
Ta nhặt lại lời tự
tình riêng cũ
Chẳng còn gì nhưng
cũng chẳng thể quên.
ĐỀN EM
Đền em một đóa
trăng viên mãn
Đem ca dao vào tận
lời của đêm
Đền em tóc dài ru
dạ khúc
Nghe hương quỳnh
ngơ ngác gọi tên
Đền em bàn tay anh
chai đá
Cũng dịu dàng khi
vuốt sợi tóc mai
Đền em ánh mắt anh
lạnh lẽo
Cũng sâu hơn khi nỗi
nhớ ùa về
Đền em cả vui buồn
năm tháng
Cả giận hờn thương
nhớ của ngày mưa
Đền em đó cả thời
quên và nhớ
Cũng bồi hồi khi
chạm phải bờ vai
Đền em cả một thời
hờ hững thế
Cả một thời anh
kiêu ngạo làm ngơ
Cả một thời tìm lời
yêu có cánh
Mà lại quên viết
chính tả sao rồi ...
Thôi đền chi một đời
lông ngông mãi
Một đời dài theo những chuyến đi xa
Thôi đền chi sát
na này quá ngắn
Cứ để dành hơi thở
để hôn nhau.
Bùi Hoàng Linh
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét