- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Xuân hồng trên khói sóng
Nắng chiều đi trên đôi má xanh
Em tóc rối, cả chiều gió lộng
Con sóng mệt nhoài đang đánh võng
Kỳ kèo gì đó với dây neo
Chiếc thuyền con bắt dấu lần theo
Cánh én mỏng, ngang trời chao
liệng
Gọi xuân về, tin yêu dâng hiến
Khát khao nào trong gió vờn qua?
Nỗi nhớ gì gió cuốn bay xa
Em ngồi đó, bên chiều phẳng lặng
Sóng đổ vun bờ loe hoe nắng
Gió xuân reo, gờn gợn sóng lòng
Em nghĩ gì trước biển mênh mông
Mà xa thẳm chiều trong đôi mắt
Nhìn khói sóng đang trôi dằng dặc
Một xuân hồng nhơ nhẩn trượt qua
Sợi dây neo trói buột thật thà
Chiếc thuyền nhỏ dập dềnh trên
sóng
Còn đăm đắm chân trời khát vọng
Một mùa yêu bổi hổi bên đời…
Đợi một chiều xuân
Nắng tàn ngày trong tiếng sấm xa
Không giấu được nhịp đời gieo trả
Xanh biêng biếc mùa đi lạ quá
Hương biển chiều tan quyện mượt
mà
Trả treo gì, tiếng sóng lướt qua
Tóc em rối vành môi thiếu phụ
Nét son rỗi đợi mùa quyến rũ
Trên sóng đời khê đọng dư ba
Ráng đỏ chiều sa, một dặm dài
Biết em có còn nhiều mong đợi
Quanh đâu đây, gió mùa xuân tới
Lồng lộng chiều, nghĩa trả tình
vay
Buồn vui gì, rồi cũng trôi đi
Chút nắng rớt, biển chiều lấp lóa
Em đứng đó, tóc dài buông xõa
Gió cuốn bay giấc mộng xuân thì
Đắm mình trong hương biển nồng
nàn
Bãi vắng, bước chân ai gấp vội
Bóng nắng chợt rung ngân bổi hổi
Xanh thắm tiếng cười, xuân đã
sang…
Trên
đồng chiều cuối vụ
Còn đâu em, mái tóc xanh mềm
Chiều xa vắng, đồng sâu bức bối
Đôi quang gánh oằn cong bước vội
Chếch nghiêng chiều, cỏ vướng chân êm
*
Hun hút đường xa, nắng trãi dài
Khẳng khiu cuống rạ vàng thu níu
Giữ lại hương mùa còn nặng trĩu
Và em, khóe mắt nét hồng phai
*
Tháng năm nào, đọng dấu chân ai
Trong vạt nắng thu phai đồng bãi
Tiếng Tu hú chập chờn ái ngại
Khắc khoải đong chiều rơi miệt mài
*
Êm trong tiếng vọng khúc xa xôi
Xoay trở vai, gượng rung nhè nhẹ
Chợt gió trở chiều, như giằng xé
Tóc rối, lệch trâm cài đơn côi
*
Mây trắng đường chiều xa mênh mông
Khép vạt áo hờ, qua lối hẹp
Một thoáng ngượng ngùng xưa khép nép
Gió liu riu dỗ dậy sóng lòng ...
Rồi anh có thể sẽ già đi
Mà không bao
giờ biết vặn mình để lớn
Nếu không giữ
một chút gì quá khứ đã qua
Dù dòng đời
vẫn mãi miết trôi, sóng xô lợn gợn
Bến bờ nào sẽ
đọng lại dư ba?
Cho mạch sống cứ loay hoay, trong lướng vướng ngật ngà
Tôi đã vô tình, không phải nói là vô tâm
Đánh mất, năm
tuổi em mười tám
Cứ ngỡ rằng ta
có quyền mắc sai lầm
Đến khi hiểu
ra thì đã muộn mất rồi
Sao đánh đố
trái tim non bằng tầm thường tâm cảm
Để bây giờ, em
có cất giữ giùm tôi?
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét