- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
VỀ NÚI BÀ ĐEN
ta về núi để yêu nhau
để vươn tới những tầm cao tâm hồn
cho trời đất dịu dàng hơn
mờ phai đi những cuồng phong trong đời.
núi là của tự nhiên thôi
và hai ta của kiếp người sinh ra
diệu kỳ sao áng mây xa
ngày ta đến cứ la đà gọi lên.
chông chênh, chông chênh, chông chênh…
mây giăng đá dựng ngỡ trên tiên bồng
mờ mờ hướng Phật đứng trông
một thành phố, một cánh đồng yêu thương
hai ta hai kẻ tha phương
bấy lâu đã gọi quê hương đất nầy
đã từng áo bạc sờn vai
nên yêu lắm chuyện người xây đỉnh trời.
TÌNH XƯA VỚI
BẠN VĂN XƯA
Mắt vương mấy cọng nắng chiều
bạn xưa cây bút giờ treo đầu nằm
ngậm ngùi huynh đệ làng văn
mòn hơi rồi vẫn trở trăn chuyện đời.
Ước gì còn mãi đôi mươi
câu thơ hành hiệp ru người trầm luân
ước gì tráng khí hùng tâm
đoản văn xây nghĩa, trường thiên dựng tình.
Chuyền ly ta uống với mình
mình với ta nhớ hành trình đã xa
mình giờ tóc nhuộm phôi pha
vẫn truyền bút lực vào ta đậm nồng.
Hỏi mình, hỏi cũng bằng không
tim còn đập hẳn chưa xong nghiệp trần
vẫn cầm tay nhắn nhủ rằng
trèo non vượt thác vẫn cần bạn xưa...
VỀ MỘT CÀNH HOA TRONG
TRANG SÁCH
Ngậm ngùi hoa trắng chưa phai
Ngủ trong trang kỷ niệm dày thời gian
Ôi! trầm lặng mấy xuân sang
Sắc hương ngày cũ có tàn phai đâu.
Tôi nâng niu chút ban đầu
Nhìn hoa xưa thoáng gợn sầu giữa xuân
Đời trôi nổi kiếp hợp tan
Chén cơm manh áo bụi trần cõi riêng...
Tình xưa thương nhớ thưa em!
Ước mơ nay bóng mây chìm bến sông
Đã ôm dang dở vào lòng
Sao buồng tim cứ chất chồng nỗi đau.
Và người xưa biết tìm đâu
Bao thương tiếc chỉ gửi vào sắc hoa.
ĐỨNG TRƯỚC MỘ 3000 NGƯỜI
mơ hồ lay động khói hương
hay là tiếng những nhúm xương cựa mình
tới đây mà vẫn chưa tin
ba ngàn người hóa cỏ xanh bên trời.
đã qua nửa thế kỷ rồi
những dòng bia đá bồi hồi sắc rêu
ôi, đau đớn biết bao nhiêu
Bình Long, An Lộc ai gieo kinh hoàng?
mộ sâu, lớp lớp hàng hàng…
chồng chồng chất chất xác thân đồng bào
tôi từ nay, tôi mai sau
đã mang nặng nỗi nghẹn ngào chiến tranh.
mơ hồ lay động trời xanh
câu thơ tôi viết dỗ dành tim tôi
đừng sôi nữa cái sục sôi
đừng ru nữa khúc ngậm ngùi ngày xưa.
để từng hương vị chát chua
sẽ bay lên hóa thành mưa ngọt lành.
(viết nhân chuyến đi thực tế tỉnh Bình Phước- 7.2021 )
Nguyễn Văn Tài
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét