GIỚI THIỆU TÁC GIẢ - CỘNG TÁC VIÊN BÔNG TRÀM
TUYỀN LINH
Họ tên thật: Nguyễn Văn Thơ. Quê quán: Quảng Nam.
Tốt nghiệp Đại học Văn Khoa, từng là nhà giáo dạy Văn
và Nhạc
Sinh hoạt trong 3 lĩnh vực nghệ thuật: thơ, nhạc, hội họa.
Các tác phẩm đã ấn hành, phổ biến: Tình khúc Tơ Vương (CD 2007), Tình khúc
Cõi Tình (CD 2007), Nỗi Buồn Lục Bát (CD 2008), Như Hạt Sương Bay (tập ca khúc,
NXB Văn Nghệ 2007), Bơ Vơ Cõi Người (tập thơ, NXB Văn Nghệ 2008)
GIỚI THIỆU CHÙM TÁC PHẨM TỰ CHỌN
SẤP NGỬA ?
Khi bàn tay chạm đến một bàn tay
Mới chợt thấy lòng mình bốn bề hoang vắng
Những ân cần dần trở nên lạ lẫm
Và tin yêu vỡ vụn cuối mùa trăng
Ký ức lại dày thêm tủi, hận, hờn, ghen
Và hạnh phúc cũng chập chờn ngoài tầm với
Em đã đến từ một nơi nào xa lắm
Mà duyên đời ngỡ nặng nghĩa tao khang
Thế tại sao tơ phím lạc cung đàn
Tình dần chết theo giấc mơ chìm nổi
Ta vẫn là ta qua mấy mùa dông bão
Ao ước một lần…để lặn ngụp cả đời…
Những ước mơ nào có quá xa xôi
Vẫn giản đơn như mặt trời buổi sáng
Như cây cỏ chờ bình minh hé rạng
Tiếp chút ánh hồng dẫn dắt nụ mầm xanh
Ta nhìn cuộc đời Yến Yến…Oanh Oanh…
Thèm ứa lệ đôi bờ vai phu phụ
Ai sẽ vuốt mắt ta khi ta nằm xuống ?
Giọt lệ nào đúng nghĩa lệ phu thê ?
Hỡi những ai từng má áp môi kề !
Sao bỏ mặc ta trong mù sương huyễn ảo ?
Chẳng lẽ đây là cuộc chơi sấp ngửa ?
TÌM EM
Tìm em trên sóng lênh đênh
Hỡi em đang giữa vô minh của đời
Xót xa cho hạt bụi rơi
Nửa đời hương phấn bồng bềnh cơn mơ
Đường mây sao quá mịt mờ
Ta nghe lạnh buốt một đời phù vân
Lối duyên rồi cũng xa dần
Thoáng ra đã thấy nắng bên kia đồi
Đường tình chỉ bấy nhiêu thôi ?
Ơi, em con nước nghe lời ru xưa:
Trăm năm dù phải ngậm ngùi
Thì xin hẹn cõi xa xôi vĩnh hằng
Em ngàn năm… vẫn ngàn năm…
Ta nghe trong gió vẫn ngần hương hoa
Vẫn đôi dòng lệ sương sa
Vẫn nguyên búi tóc đuôi gà lơn tơn
Vẫn ôm cặp sách đến trường
Vẫn ép trong vở mùi hương thuộc bài
Ta xin chỉ bấy nhiêu thôi
Xoay quanh trong cuộc luân hồi- vẫn em !
AI NGƯỜI TRI ÂM ?
Sầu nầy, ai hiểu được ta ?
Sầu trong giấc ngủ, sầu ra sân vườn
Sầu ươm giọt lệ thành sương
Nửa đêm thức giấc…đẫm vườn chiêm bao
Hồn ta chết giữa mùa Xuân
Cô đơn vệt nắng cuối đường hoàng hôn
Em ngồi xõa tóc lặng buồn
Chút hương còn đọng bên lòng ta đây
Bên em, còn có sầu nầy
Bên ta, chỉ với cỏ cây thầm thì
Ai người tri kỷ tri âm ?
Ai người sáng ngóng chiều trông hỡi Người !
Nhớ ơi, sao nhớ lạ đời !
Giấc mơ sảng sốt chơi vơi lịm hồn
Nghe tình còn ngọt môi hôn
Mà sao lịm chết giữa vùng khói sương
Thương cho mười ngón tay buồn
Rụng trên phím trắng, lạc nguồn âm giai
Chừ đây sầu đã chia hai
Em ơi, bên ấy đêm dài không em ?
TUYỀN LINH (tác giả giữ bản quyền)
__________________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét