MÙA ĐÔNG VỀ PHỐ
những chiếc xe nối đuôi nhau bỏ chạy
đường sót lại khoảng trống thênh thang
cậu bé bán bánh cất tiếng rao khản giọng
lá rùng mình
mùa đông kề má gần...
gió khe khít tràn qua khăn mỏng
phố thu mình trong chiếc áo xù lông
nỗi cô đơn cứa gạch ngang ô cửa
nóc nhà ai còn vương chút nắng hồng
hạt bụi đường co ro rét mướt
quán cà phê hiu hắt chảy giọt buồn
ta ngồi ngắm mùa đông về phố
trăm khuôn mặt bơ vơ
trăm lạc lõng mảnh hồn
ta ngồi đây thấy mùa đông tràn vào góc phố
mới phân bua được vị nỗi buồn
mới rõ ràng ánh mắt cô đơn
mới hiển hiện những phận đời hư thực
ôi đứa trẻ mùa đông rét mướt
trái tim khát khao ngọn lửa, mái nhà
nếu cơn gió lạnh kia không ào ạt khua lối
chắc gì ta đã nhận ra...
VỊN CÂU THƠ
Có những lúc ta trốn vào con tim nhân hậu
cuộc đời buồn chẳng hiểu ta đâu
câu thơ dịu dàng như bàn tay mẹ
đón ôm ta xoa dịu mái đầu
Có những lúc bỏ lại đời ồn ào thật lâu
lẩn vào bình yên ngọn đèn vàng khuya khoắt
trang thơ cũ rộng lượng
màu mực tím yêu thương
nuôi tâm hồn trinh nguyên từ đó
Có những lúc đường dài vòng vo khốn khó
đi bên này núi rừng hiểm trở
đi bên kia thác đá cồng kềnh
bốn mặt biển dội sóng chênh vênh
ta con thuyền cần thơ cứu cánh
những ngôn từ như ngàn sao lấp lánh
rực tỏa giữa trời đêm.
Có những lúc
mười ngón tay run rẩy mỏi mệt
xòe nắm đắn đo ngắn dài tích tắc thời gian
cố vơ vịn câu thơ miên man
ta thở...
CÂU CHUYỆN CỦA ĐÔI TA
Em đâu dám nghĩ hoa hồng thơm hương mãi
Sắc tình yêu những cánh dần nhạt phai
Lời chàng trai dịu dàng thuở trẻ
Không để dàng cho chuỗi ngày dài
Em đâu dám nghĩ chúng mình là người hạnh phúc nhất
Có một tình yêu trong muôn vạn tình yêu
Nắm chặt tay nhau, anh hứa đưa em đi hết cuộc đời
Lời hứa hẹn chưa đủ cho trái tim pha lê vĩnh cửu
Em đâu dám nghĩ
Vì ngày sau, ngày sau nữa…
Thuộc thế giới góc bể chân trời
Anh và em thành một cặp đôi cũ kĩ ở phía bên kia phần đời
Tình yêu sẽ là những ngày giận hờn, xung đột, tranh cãi…
Khi chúng mình già đi
Anh sẽ là ông già ngồi góc nhà cáu bẩn
Em sẽ là bà già khó ngủ, miệng phàn nàn ngày đêm sớm tối
Hai chiếc bóng dựa nhau quanh quẩn căn phòng
Khi chúng mình già
Chúng mình sẽ chết
Như lá xanh kia sẽ bay về trời
Như áng mây kia tan chảy thành cơn mưa
Như dòng sông biến mất trong lòng biển…
Như tất cả thôi
Hiển nhiên là sẽ thế
Anh và em là câu chuyện đời sau lãng quên không kể
Chẳng còn ai nhớ đến gương mặt chúng ta
Hai linh hồn lặng lẽ dưới ngôi mộ
Vẫn hiển nhiên cùng một mái nhà…
HOA BẤT TỬ
_______________
Chúc mừng Hoa Bất tử nhé, Chùm thơ rất hay, mượt mà. Hi vọng vẫn đọc được những vần thơ của Hoa Bất Tử trên Bông Tràm. Thân, HNP
Trả lờiXóaHi, cảm ơn bạn đã đọc thơ và khen, cảm ơn Bông Tràm đã đăng thơ HBT thường xuyên...
Trả lờiXóahạt bụi đường co ro rét mướt
Trả lờiXóaquán cà phê hiu hắt chảy giọt buồn
ta ngồi ngắm mùa đông về phố
trăm khuôn mặt bơ vơ
trăm lạc lõng mảnh hồn
Mùa đông xám xit nỗi buồn với bao phận người chìm nỗi,bao mãnh đời lênh đênh.Chia sẻ cùng em nhé! Chúc mọi điều an lành đến với em. HHT
Dạ, em cảm ơn nhà thơ Hoài Huyền Thanh đã chia sẻ cùng HBT. Chúc nhà thơ luôn ấm ấm cùng những vần thơ của mình...
Trả lờiXóaTrân trọng!