CHIẾC LÁ
Li ti những chồi xanh
Vươn mình thành chiếc lá
Biêng biếc ngoan đến lạ
Giữa mây trời mênh mang
Mặt trời trao ánh mắt
Nắng hồng tặng nụ cười
Gió đu đưa nốt nhạc
Đời! Đẹp sao lá ơi!
Lá xanh xanh thắm đẫm
Vi vu giữa hàng cây
Hạ về cao tiếng hát
Lá yêu thương tặng đời
Chợt vàng thu thuở ấy
Lá mơ chân trời xa
Tháng năm dài quạnh quẻ
Hắt hiu nhớ quê nhà
Cội nguồn nào xa khuất
Lá thu phai nghẹn ngào
Nhớ hương đời rất thật
Mơ hồ chạm nỗi đau
Mong ngày mai sẽ khác
Không còn chuyện bể dâu
Lá mơ miền cố thổ
Dấu xưa thôi ngậm ngùi!
CÒN ĐÓ GIẤC MƠ TÔI
Giấc mơ tôi
vòng vèo theo sợi
khói
Gốc rạ khô tứa máu chân người
Lững lờ dòng sông tuổi thơ tắm mát
Lem luốc trò chơi cút bắt trốn tìm
Tôi mãi đi tìm như máu chảy về tim
Giấc mơ tôi
một đời dong ruỗi
Tôi tìm tôi
chiếc bóng nhỏ
ngày nào
Long đong trời viễn xứ
Ngậm ngùi thao thiết giấc mơ tôi
Hôm nay
Trở về thăm lại bến sông xưa
Thăm bọn thủy binh một thời tao loạn
Uống nước sông thay ngự tửu ngày nào
Giấc mơ tôi tưởng chừng trôi vào dĩ vãng
Chợt vỡ òa bóng nắng sáng Sài thành
Những người bạn như ảo ảnh mong manh
Bỗng bước ra từ Thềm Xưa cổ tích
Giấc mơ tôi một thời không quên được
Mãi mãi một đời còn đó
giấc mơ tôi !
NHỚ HOÀNG HÔN CUỐI BIỂN
Ngẫm
một lần lầm lụi chốn mênh mông
Sao
quên được biển trời trong đáy mắt
Ta
xa nhau theo dòng đời tất bật
Ngón
giận hờn yêu ghét nhớ gì không!?
Thuở
ấy hồng hoang một màu tím thẳm
Lộng
gió ngàn diệu vợi những ngàn sao
Trăng
ngan ngát tỏa bên thềm biển vắng
Cầm
tay nhau sao chẳng nói câu nào!
Sóng
nhấp nhô dật dờ như nỗi nhớ
Thuở
mười lăm len lén biết yêu người
Sao
ai đó hững hờ trong thinh lặng
Nghe
nhói lòng bàng bạc cánh hoa trôi
Về
Nha Trang ngắm hoàng hôn cuối biển
Tận
chân mây vời vợi mối tình xa
Ai
còn đó một chút niềm lưu luyến
Hay
buồn rơi…lặng lẽ ánh chiều tà!
HOÀI HUYỀN THANH
_______________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét