HÌNH NHƯ
Hình như Thu còn bối rối ...
Nhẹ nhàng chiếc lá vàng rơi
Hoàng hôn chìm trong khát vọng
Hiên đời oà vỡ trong tôi
Hình như thoảng hương hoa Sữa
Cúc vàng chưa nở vội phai
Thu buồn... Đông sao qua vội
Phố gầy ngập lối heo may
Dịu dàng loang trong làn gió
Tiếng ai khe khẽ như vừa...
Con tim thì thầm rất thật
Hình như em đã yêu người!
Hình như tan trong cõi nhớ...
Thoáng vừa... nhưng rất bâng khuâng
Giọt thời gian sao quá vội
Để lòng bối rối... chiều say
Rất thơ là em... và gió
Cuộn vào chiếc lá bay bay
Bẽn lẽn bên chiều thầm lặng
Đêm chờ một thoáng hình như...
LẶNG THẦM
Kể từ lúc vỡ câu thề nông nổi
Giọt sương mai mỏng mảnh rớt lìa cành
Nụ hồng rơi rơi hoàng hôn ngây dại
Trong tim gầy vàng nỗi nhớ thực hư
Kể từ lúc vần
thơ người theo gió...
Ngã rẽ chông chênh hoang hoải đợi chiều
Tà áo em phai nhàu trong vạt nắng
Bước đi lặng thầm một bóng tủi thân
Kể từ lúc em không còn mong đợi...
Đêm âm thầm ngồi nhặt khúc Thuỵ Du
Lưng tựa hạt sương vẽ lên màu nhớ
Tay trong tay xiết chặt những muộn phiền
Kể từ lúc em
thả mình tàn úa
Mặc dung nhan rơi rụng ngả không cùng...
Gió hờn dỗi - lạnh không đêm thiếu phụ
Cánh cửa lòng thôi đón đợi bình minh
Kể từ lúc ta thầm lặng yêu
người
Đã bao mùa em chỉ có mùa Đông
Bờ tóc rối gió bay dài nỗi nhớ
Nắng cuối chiều nhoà nhạt... sững niềm đau!
Em đã viết câu thơ...hoài năm tháng
Giữa hoang vu đời...
nỗi nhớ mênh mông
XIN
THU ĐỪNG KHÁNH KIỆT GIẤC MƠ
Em gọi tên anh chiều ngược gió
Cánh đồng thơ nghiêng ngả, vơi đầy
Lá me bay đậu bờ tóc rối
Em một mình... lạc giữa thinh không
Trời sắp bước sang Thu rồi đấy!
Hoa cúc vàng mòn mỏi đợi ai ?
Nắng sớm lung linh trên mắt lá
Tiếng ve kêu như gọi anh về
Anh cút bắt hoài, em thao thức...
Trăm nỗi buồn nhoà ướt ước mơ
Ngồi đắn đo đong đầy đau nhức
Biết lấy gì hàn vết nứt đau
Mười ngón tay ngoan giờ giá lạnh
Trong chiều mưa đan trắng nỗi buồn
Em tìm nhăt nụ cười an ủi
Xin Thu đừng khánh kiệt giấc mơ
ĐAN THỤY
___________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét