Đêm Trầm Tư
Tôi chàng trai
ngoại đạo
Ngày ấy, lãng đãng
mơ yêu
Ngẩn ngơ dưới tháp
chuông nhà thờ
khi hoàng hôn tím
buông chiều
Rong ruổi…thầm yêu
tà áo dài trắng
trinh nguyên những chiều tan lễ
Rồi tình yêu đến,
đong đầy mơ say…
ấp ủ hương nồng
bao mùa xanh lá
Từ đó, em là cây Thập
giá
Tôi đem đức tin
mình đóng đinh, làm chứng con tim
và từng đêm, tôi
nguyện xin…
Trời giăng mây
hồng se kết duyên tơ
Nhưng, chợt một
chiều mưa rơi
em hững hờ, quên
đi bao lời ước hẹn…
cô gái má hồng
sang ngang không
lời giã biệt
Hương tình ấp ủ,
mộng vỡ xót xa,
mưa xối xả, rưng
rưng chiều tháng sáu,
văng vẳng cung đàn
sầu lắng đọng niềm đau
Đêm trầm tư, tôi
đắm mình trong khoảng lặng
Từ đó cây Thập giá
rỉ máu loang màu lỗi tội
nhưng đức tin tôi
vẫn thầm khát khao
Ngày ngâu ray rứt
mưa tháng bẩy
Ô thước bắc cầu,
ta mình lại gặp nhau
Em ơi! Ngân Hà ai
biết nông sâu?
Để tôi vắt vấn
vương treo hai bờ mong nhớ.
SÔNG TRĂNG
Chiều buông soi
bóng sông trăng
Con đò xuôi mái
lăn tăn sóng vờn
Trăng tan loang
loáng dập dờn
Câu hò…văng vẳng,
cung đàn ngân xa
Gái, trai vai sánh
lời ca
Duyên trao mộng
thắm, thiết tha nồng nàn
Sông quê trăng
nước mơ màng
Thuyền neo, bến
đậu rộn ràng đêm mơ
Người đi ấp ủ…tình
thơ
Đêm say bóng
Nguyệt nhớ bờ sông trăng.
TIẾNG TRĂNG
Quờ tay chạm lá
Thu vàng
Bỗng hoàng hôn khẽ
rụng tàn bên hiên
Trăng gieo dạ khúc
sầu miên…
Ta ngồi buồn đếm
niềm riêng giăng đầy
Gió ru man mác cỏ
cây
Ru trăng, trăng
ngủ trên mây vội vàng
Tơ lòng thổn thức
mênh mang
Nghe chân ai bước
nhẹ nhàng thoáng qua
Đêm nay ta chỉ
mình ta
Chông chênh kỷ
niệm…vọng xa nỗi buồn
Đêm say, đêm ngả
vào hồn
Tiếng trăng òa vỡ,
chập chờn trong mơ…
Nhật Quang
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét