Áo cúc mùa thu
Gió mùa thu vực sâu cay mắt
phố.
Nồng nàn trưa đường gái một con.
Bầu ngực lửa mơ màng bướm đậu
Hồn ong bay hoa mới nở thanh niên.
Đi. Môi về nơi quên hay nhớ?
Vẫy cá đuôi mái ngói nghĩa trang.
Giăng nhọc ngõ heo may
Hờ quang gánh
Nụ cười vàng cũ nắng tiếng rao.
Nơi đâu? cầu Bến Mơ với Mộng?
Ngã bóng mây nước chảy qua đời,
Phóng sinh sông tuổi kín phong sương.
Đêm tóc nhớ
Dậy ngực thì hoa sữa,
Từ đó:
Đáy khuya treo ánh mắt sao kim.
Tim rũ áo xô gai bảy sắc.
Cầu vồng ngâu đường tuổi bôn ba.
Lặn biển động tìm kim
Xe cát tuổi
Dã tràng mưa mười sáu dây oan
Si bén rễ từ tâm Thị Kính
Mắt thoi đưa lung liếng Thị Mầu
Sấm bến mưa chớp động nghiêng xanh
Lòng bồ tát chảy thanh tân áo cúc
Tuột hàng khuy tiếng mõ gió phập phồng
Hồng tía lượn ngày xanh bi chấm nhỏ.
Đỏ lửa rừng tay bổi hổi khuya.
Lưu ly mưa xa nghe tiếng nhỏ bồ đề
Hồn đã rách vá tuổi nào kịp ướt?
31/07/2017
Vu Lan mẹ
Cầu vồng mẹ gánh cơn mưa.
Thơ con lạc
Tuổi chân trời nước mắt.
Từ tâm sen
Hạ nắng bông mây.
Bạc má đồi trăng cây thung lũng.
Sao rụng đồng tiền hoa dốc rơi.
Mắt đục nơi đâu mùa thiếu nữ?
Lòng chao nghiêng vén cửa mây rừng.
Mưa từng chùm tuổi kết trăng tơ tóc.
Suối lồ ô gân sáng lá trường sinh.
Rậm rịt ngâu rừng gầy tóc bạc.
Sầu ra trăm cửa mình.
Suy tư đầy gió lộng.
Tôi con chích chòe lửa khát đôi bầu sữa mẹ.
Tắm đêm mưa búp nõn sen hồng.
Nhớ tổ về soi gương nhà giếng nước.
Gió trăng cau khẽ chạm tuổi lênh đênh.
Tàn ánh bạc con phù du bọt nước.
Vừa dứt sữa ca dao
Tiếng hót khan lạc mẹ
Ngậm ngùi đắp mộ dưới vành nôi;
Nghe chật chội từ mạch nguồn đất mẹ
Đạp ánh trăng rẽ tóc tha hương
Đường ngôi sông cá động bóng dừa
Chảy cong mơ mùa nhớ.
Vu lan gầy nếp lụa sáng chân mây.
07/07/2017
Quê nghèo
Tờ lịch ngày cũ miếu gò lăng.
Nắng sớm sùng cong tuổi lập lòe.
Mắt lá nỉ non khua trăng vỡ.
Cúc lửa hiên nhà đom đóm mưa.
Đuông dừa trăng tuổi nào?
Bay chênh chao mắt cỏ
Tay mỏi gối lưng đồi con gái
Sáu tám ba dây
Buộc eo thon kiến nhỏ rạ rơm gầy
Tò vò kết tổ uyên ương
Mắt bi ve bắn nát trời lá rụng
Chiều chanh gầy dồng dộc chia phôi
Đắp máu bùn vách nghèo thưở trước.
Sắn cơm chan nước mắt.
Đói lòng ngọt đất sét cỏ tranh.
Tìm sim gai đồi nhọn nhân gian
Chín đỏ tuổi bê tuổi nghé
À ơi sầu.
Nằm lưng trâu gió thổi.
Băng đồng chi đợi tuổi nước lên
Chân đất sét ráng đỏ chiều lồng mức.
Bay cong thơ mùa gặt sáo diều đâu?
Tôi
Hãy để tôi được nhìn:
Cuộc đời.
Bằng đôi mắt ban sơ.
Của thơ trẻ?Không.Mặc khải!
Nắng không màu?Màu nắng?Trắng hay đen?
Bận lòng chi
Này em,mùa vẫn rắc phấn hoa
Xuống mái nhà tôi buồn ướt mưa.
Chợt lạ.sáng ra thành nước mắt trẻ thơ.
Có đôi khi
Tôi lang thang
Vô hồn như nhánh sông.
Đừng nghĩ được chảy ra biển là niềm vui.
Khi lòng còn nặng nợ với suối nguồn em ạ
Mắt ngầu đục đỏ phù sa giận dữ
Nhìn mọi thứ xung quanh
Chợt sợ nghe hai từ: cái đẹp.
Này em-cô gái-nắng vàng-mùa thu.
Em đâu biết:
Hồn tôi héo khi hoa vừa chớm nở.
Và gió chưa kịp đưa hương .
Tiếng ngợi ca tôi nghe đã mòn tai.
Cả từ ngữ cũng đã thành sáo rỗng.
Tôi xấu hổ như ngôi sao vừa mất hút.
Mắt tôi lòa giữa trưa hè nắng đổ
Tiếng ngân lòng quên gửi tháp giáo đường
Rồi hồn nhiên tôi thành cái xác không hồn.
Bầy chó dại chỉ chực chờ cấu xé trái tim lăn lốc.
Đến Linh mục cũng không buồn xưng tội.
Còn mỗi em.-tôi .một chút tình còm.
Tôi vẫn cô đơn mải miết đi tìm
Tiếng nói tâm hồn mình
Bị đánh cắp lúc mới chào đời.
Bởi loài chim di cư không bao giờ trở lại.
Nhiều lúc tôi thầm ước nghe được tiếng nói của loài
chim.
Để gần gũi với tự nhiên và mỗi sáng uống sương
mai
Để biết vị ngọt trong nước mắt em mặn chát.
Lúc tôi cất tiếng khóc chào đời
Mẹ nghiêng vành nôi trưa đưa ca dao tuổi nắng.
Tôi vào đời bằng những giấc mơ không có thực.
Trưa siêu thực.Tóc mẹ bay những cung đường siêu thực
Mưa bóng mây đã phủ kín kiếp người.
Em hư ảo.đời khác chi với mộng!
Sao nắng trưa hè hai sắc trắng đen?
06/06/2017
Trần Minh Bảo
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét