|
Ảnh Internet |
ĐỘC TỬU…
Em là rượu ta say hoài không tỉnh
Tình trăm năm còn lại một đời thơ
Em là rượu – cố nhiên là rượu độc
Nên thơ ta thương tích đến không ngờ
Em là rượu – ta say đời lãng tử
Em là tình – tình ta để trên ngôi
Và tất nhiên ta thích trời bão dữ
Có truân chuyên mới ngộ được đạo đời
Em là thế mà rượu tình cũng thế
Ta say hoài cho hết cuộc phiêu du
Người viễn xứ - khách tang bồng. Thây kệ
Tình đong đầy cứ say đến thiên thu…
MÊ CUNG…
Khi kiếm khách đã bẻ gươm qui ẩn
Chuyện sông hồ phút chốc cũng tàn theo
Ta quanh quẩn bên dốc đời bé nhỏ
Mộng viễn chinh như chiếc lá bay vèo
Em đã đến bằng bão giông cuồng nộ
Cuốn ta bay xa tít tận phương trời
Đêm trăn trối ta nằm nghe sóng vỗ
Tưởng như mình sắp vào một cuộc chơi
Một cuộc chiến có trăm ngàn bí hiểm
Mà nhân gian phũ dụ khúc bi hùng
Ta lại phải trở về vòng khởi điểm
Chắc chắn rồi – ta lọt xuống mê cung…
MẬT NGỮ
Điều ta nghĩ về người không thể viết bằng ngôn ngữ
Mà là một ẩn ngữ huyền diệu tinh hoa
Sẽ không thể hiện bằng sắc màu xuất thế
Không có hào quang nào chói lọi trong thi ca
Sự sáng lạng phóng nhanh từ một vô cực
Trong mớ hỗn độn đó nãy sinh một đóa hoa
Chỉ thấy thôi – đi không tới – sờ không đụng
Ngát mùi hương trầm mặc lung linh
Không thể nào trộn lẫn vô thanh vào vô thức
Mật ngữ ta dành cho người giống như một thánh kinh
Bởi lưỡng nghi luôn luôn là hai bản thể
Ta với người cứ thế. Đu đưa…
QUY LUẬT…
Sự vật chuyển động là bị một lực hút nhất định
Con người khai sáng về trí tuệ bởi bản năng
Ăn, ngủ, yêu đương và hưởng thụ
Vì sinh tồn
người ta có thể làm bất cứ điều gì để sống
Nhưng tiếng tăm nhiều thì tai vạ càng lớn
Mọi sự vật đều có quy luật riêng của nó
Sẽ không tồn tại những vật không có quy luật
Và dĩ nhiên thơ cũng có mục đích khi đã viết ra
Ta hướng về người vì có một sức hút đặc biệt
Cũng có thể hiểu là duyên số tiền căn
Định mệnh là điều không thể chối cãi
Cùng tầng số thì cứ thế mà bay…
Hồ Chí Bửu
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét