GIỚI THIỆU TÁC GIẢ - CTV BÔNG TRÀM NHẬT QUANG
Họ tên thật: Nguyễn Nhật Quang
Sinh năm: 1960. Nghề nghiệp: Họa sĩ.
Hiện sinh sống và làm việc tại Quận 12, TP. HCM.
Có tác phẩm đăng trên nhiều báo, tạp chí và website.
In chung: Đơn giản nhìn xuân (Nxb Văn học, 2020)
và nhiều tuyển tập văn thơ trong và ngoài nước.
GIỚI THIỆU CHÙM THƠ TỰ CHỌN
EM VÀ MÙA XUÂN
Gió mênh mang
trải làn hương thắm
xua tan mây xám trập trùng
đàn én đã bay về
hong nắng vòm xuân
Vạt lụa thơm
bên rèm e ấp…
vén nghiêng nắng hồng
em xòe tay hấng tuổi xanh
năm ngón nở hoa
đóa quỳnh hương thơm ngát
Dáng xuân
trinh nguyên tha thướt
xao xuyến tim anh
thầm thì… lời yêu mời gọi
tình đầu bẽn lẽn lên ngôi
có phải em
người anh mãi đi tìm?
XUÂN QUÊ TÔI
Mẹ tựa cửa
nhìn én bay
đàn trẻ
khoe áo mới may
hồi chiều
ngõ mai dăm kẻ hát nghêu
rượu quê cạn chén liêu xiêu lối về
Dập dìu xanh đỏ vai kề
phố nghèo cuối Chạp
hả hê… xa gần
nẻo đường xuôi ngược bước chân
chiều rơi xâu bóng tình nhân hẹn chờ
Chuông ngân…
chạm khoảnh khắc giờ
vút triền xuân ấm - ước mơ sang mùa
xoè tay đón lộc Giao thừa
mênh mang trời đất như vừa vào xuân.
LÃNG ĐÃNG XUÂN
Gió thức giấc
vội lay khẽ làn hương
vị đắng cà phê nâu
thoảng mùi thơm sảng khoái
lan man
theo những cánh én chấp chới tìm xuân
ta phác họa dáng em
nâng niu tháng Giêng nụ hoa ngập nắng
Tích tắc…
đếm giọt thời gian
trong đáy ly sâu hoắm
nét nhợt nhạt ta hiện hiện già nua
những đôi cánh mùa xuân đã vụt qua…
để lại đường chằng chịt nơi lòng bàn tay số mệnh
ta cắt dán nét mộng…
trên bờ vai thon
vạt tóc em xõa ôm đôi bầu ngực căng gió
dáng lụa môi ngoan
nhón gót soi gương điểm lên má hường
tô bức tranh xuân
gam màu tương phản
Trong trẻo
tìếng phong linh ngân nga
nụ tầm xuân rơi trên phím ngà
vang khúc biến tấu hòa ca mùa mới
cây lá trở mình hớp giọt sương rơi
những xúc cảm chạm thanh âm nao nức
như lời tỏ tình mật ngọt…
ta đang lãng đãng giữa vòm xuân.
CUỐI NĂM
Cuối năm…
ngồi bấm đốt tay
Rơi tờ lịch cuối
tháng ngày vụt qua
Thăng trầm rong ruổi… mưa sa
Buồn vui lên nhánh tóc già bạc thêm
Tiễn đông
Xuân chạm ngưỡng thềm
Bâng khuâng ký ức…
tóc mềm mượt xanh
Nhúm tay ngày khẽ mong manh
Hắt hiu tiếc nuối tuổi xanh xa rồi
Ru hời…
vó ngưa vút trôi
Soi gương
chợt quá sáu mươi xuân đời
Dẫu qua dâu bể phận người
Cũng vô thường… kiếp rã rời phù vân.
NHẬT QUANG
––––––––––––––
>> Vui lòng nhấp chuột vào hình ảnh để về mục lục chuyên đề đặc biệt <<
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét