Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
QUÊ VẪN VẬY…
Quê vẫn vậy, sao giờ nghe đổi khác
Sao chẳng như xưa mỗi bận con về
Chẳng được mẹ rầy la thôi rượu bia ít ít
Đi ra đường nhớ cẩn thận nghe con
--
Chừ mẹ yếu lắm rồi chỉ quẩn quanh một chỗ
Con muốn ngồi thật gần gây lát rồi đi
Chắc mẹ hiểu con trai, không thể nào khác được
Mong đợi mẹ ơi…để im lặng lúc thật gần
--
Quê vẫn vậy, nhưng sông quê đổi khác
Quặn thắt lòng đau một bến lở hoài
Chiều tắt nắng, triền lau hoang vắng
Có tiếng ai gọi con mà nước mắt cạn rồi
--
Quê vẫn vậy, nhưng chị giờ đổi khác
Ngày xanh xa tuổi tác thêm nhiều
Một bóng mẹ giờ thêm bóng chị
Căn nhà ta ngày xưa, tiếng tặc lưỡi thạch sùng…
--
Quê vẫn vậy, sao chẳng như mỗi bận
Dọc đường đi đã nghĩ bữa cơm cả gia đình
Khúc cá chuồn chị kho món mồi em tự chế
Có tiếng mẹ rầy la, nhắc nhở chuyện rượu chè
--
Quê vẫn vậy, đâu khu vườn của nội
Hoang mang cỏ cây đỏ mắt nắng chiều
Con ngồi xuống nơi người yên nghỉ
Đã hơn mười năm ba cũng bỏ con rồi…
KHÔNG ĐỀ 1
Có nỗi nhớ vỏ vàng như màu nắng
Xuân mang tin vui sao lòng thấy chợt buồn
Ôi kỷ niệm, cánh hoa thời xa vắng
Lại thắp ở tim anh những nhịp đập bồi hồi
--
Xin giữ nhé chút hương ngày tháng cũ
Rồi dặn lòng mình đâu thể lãng quên
Lời yêu thương mong manh lá cỏ
Mà nhói lòng khi nghĩ về nhau
--
Trái tim ơi sao ngổn ngang vô cớ
Sao không là mưa bên dưới hiên nhà
Không là nắng bên tóc người mắt biếc
Đừng khóc nhé em khi mùa cũ…không về
KHÔNG ĐỀ 2
Có vầng trăng đi vào giấc mộng
Tháng giêng chật đầy nỗi nhớ về xa
Ôi màu nắng có như màu kỷ niệm
Những hẹn hò khép lại ngày trai
--
Ở nơi ấy một khoảng trời áo trắng
Có người em bé nhỏ, mắt buồn
Rồi tháng năm, như sân ga tan tiễn
Bến nông sâu, người có nhớ người…
--
Ta gió bụi, một đời lầm lỡ
Nợ giọt sầu đã vỡ làm đôi
Chiều hoàng hôn giấu tình ly biệt
Tháng giêng bên đời…những giọt lệ trăng thanh.
KHÔNG ĐỀ 3
Có mái tóc xõa vào nỗi nhớ
Từng ngón tay thon đan lại mộng đầu
Để anh biết tình yêu là thứ nhất
Mình lỡ đi qua nhau, để mãi mãi kiếm tìm
--
Ngôi nhà xưa ngày anh biết em
Có hai mươi năm thời gian làm chứng
Một con đường nho nhỏ xinh xinh
Đã lỗi hẹn… bàn chân không về nữa
--
Câu thơ viết cho em, rồi chỉ mình anh biết
Như vầng trăng hao khuyết phía chân trời
Như con tim biết đớn đau đến vậy
Cũng đành… như đã mất nhau
--
Em đừng buồn vì anh biết em anh
Đã không nỡ, dù một lời trách cứ
Để mong manh chỉ mình anh níu lại
Mơ bên người, cho mãi mãi đớn đau…
Võ Văn Trường
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét