- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
ĐẠP BÓNG
Đã một lần làm vợ làm chồng
Nhưng chưa một lần đạp bóng
Các cụ bảo đạp bóng mới làm chủ người của mình?
Ta đã nhiều lần đạp bóng ta
Nhưng ta có làm chủ bao giờ?
Ta đạp dưới ngọn đèn /ta đạp giữa trời ngọ nắng
Ta đạp cả vầng nhật nguyệt
Ta đạp rung mặt đất
Trái đất cứ tròn xoay
Ta nhẹ hẫng chân đời
Từ khi yêu em
Ta thấy người ta hay rung khẽ
Hình như em đạp bóng ta khơi khơi
Thì này – trái tim – em làm chủ
Thì này – hồn ta – em cầm lấy mà chơi
Thì này – căn phòng chúng mình - ngọn đèn phụt tắt
Em đạp gì trong tối thui...?
MỎNG MỌNG DẤU CHÂN
Vẫn chìm vào cuộc chơi thanh xuân
Anh không bao giờ biết mỏi
Anh lần những con đường quen em qua
Ngay cả thời thiếu nữ
Ngay cả thời chăn trâu cắt cỏ
Ngay cả thời em vọc cát tắm sông
Anh lần ra biển
Tìm dấu chân em bây giờ
Những dấu chân rất mỏng
Những dấu chân anh nhận tự trong mơ
Anh nhặt cả bỏ vào túi ngực
Lúc cần anh lấy dán lên thơ
Lấy dán vào ca khúc
Để đời vì em mà ngân nga
Lấy dán vào bức họa
Gọi những hờn ghen hoa cỏ quay về
Gót chân em dính nhiều bùn đất
Đã thơm trên môi anh – thơm đến không ngờ...
VÀ ANH ĐÃ ƯỚC...
Anh chẳng dại gì ước em là mây
Còn anh là gió
Đám mây như cánh diều không dây
Và gió có khi ngừng thổi
Anh chỉ làm gió dịu cho mùa hè
Thổi về cánh đồng em - tìm tóc cô thôn nữ
Anh thực quá phải không em
Dẫu hồn anh ngàn lần bay bổng
Buổi trưa anh pha cho em một ly nước cam
Và bỏ thêm ít đá
Ngọn gió nam cồ ngoài kia cứ rì rầm
Anh cầm lấy quạt nan
Chiều về anh đun một ít nước ấm
Để em ngâm chân
Buổi sáng cũng thế
Này nước nóng- này khăn mặt – lau đi em
Mặt Trăng mãi tròn - mặt Trời mãi rạng
Mặt em hồng sưởi ấm tim anh
Anh chẳng dại gì
Ước em ra ngoài em...
HỒN ANH ĐÃ DÌA...
Như trở về ngụp lặn dưới dòng sông
Và chúng mình chơi trò cút bắt
Anh nghe tiếng DÌA tiếng NẪU dễ thương
Nghe giọng lẫy – lòng của NGỪ ta – nào ai HỈU hết?
Anh kịp thấy – em vừa xoay lưng – em đỏ mặt
Anh yêu "Cái lõi Ngừ" chân chất trong em
Cái ngừ anh đi xa – dẫu lấm láp bụi đường
Nhưng giọng cục giọng hòn mãi thế
Giọng em như sợi dây níu anh về thời son trẻ
Và hồn anh đã dìa - đắm đuối ở bên em...
Lê Văn Hiếu
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét