- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
ĐI TÌM MÙA CHIM SÁO NỞ
Tôi đi tìm mùa nào chim sáo nở
Khúc hoan ca ngan ngát suốt ven đồi
Gai có dại vướng đời tôi sợi nhớ
Chợt mềm lòng con sóng nhỏ ra khơi.
Miền cỏ cháy lùa đàn trâu gặm cỏ
Nằm trên đồi nghe tiếng sáo trên cao
Đàn bướm trắng chập chờn nương cánh gió
Chơi trốn tìm cô bạn nhỏ nơi nao?
Mùi đồng bãi khúc ca dao bay mất
Giếng nước bờ ao kể chuyện ngày xưa
Chim chiền chiện lạc loài quên tiếng hát
Rau tập tàng sao ngọt quá chiều mưa.
Đèn phố thị vàng trong con mắt đỏ
Màu trăng non lại nhớ khói quê nhà
Hồn quê cũ náu bờ tre ngút gió
Thêm một mùa trăng nữa để chia xa.
Chiếc cầu khỉ gập ghềnh em còn nhớ
Mùi bùn non vương vất một bờ đê
Ai hiểu được tấm lòng người kẻ chợ
Làn khói bay chim sáo có quay về?
16/07/2021
TẠ ƠN NGƯỜI ĐÀ LẠT
Mưa nói gì cùng em
Khi tôi về phố núi
Nỗi nhớ vừa lên men
Ủ hơi người lần cuối.
Một chút gió mùa đông
Mưa se lòng ướt áo
Trên mái ngói rêu phong
Tiếng chim nào tiếc nuối.
Dâu vườn ai chín đỏ
Phải dấu môi em hồng
Chạm gai lòng ứa máu
Thấm đóa hoa xương rồng.
In bóng nước hồ gương
Còn mùi thơm hoa cỏ
Nhạt nhòa một làn hương
Dấu chân em ngày nọ.
Lòng đi qua bão rớt
Nên sương chiều ướt vai
Thèm chút cà phê ấm
Lại nhớ một bàn tay.
Thời gian không đủ dài
Nên lòng người quá ngắn
Bóng người ngoài chân mây
Loanh quanh hoài chốn vắng.
Tạ ơn em - Đà Lạt
Tìm chi dấu thời gian
Thương loài cây trốn gió
Cuộc tình thuở nào tan?
KHI TRÚ DƯỚI HIÊN MƯA ĐÀ LẠT
Phải chăng suối tóc mềm hơn lụa
Nên giấu tình tôi tận cuối ngày
Đi suốt dốc tình chân đã mỏi
Hạnh phúc chia lìa em có hay.
Những cây dù tím bên thủy tạ
Nhớ dáng ai ngồi in bóng gương
Long lanh hạt lệ mùi sương sớm
Se bàn tay lạnh để nhớ thương.
Trại Mát em về hay Đức Trọng
Vườn hồng bói quả có biết chăng
Thơm ngực thanh tân vừa chín mọng
Cắn ngập môi người nhựa sắp căng.
Vạt nắng chiều buông làn khói mỏng
Liễu rũ mềm vai xuống mặt hồ
Rơi theo những mùa hoa phố núi
Lời hẹn nào đẹp giấc mơ hoa.
Những câu chuyện kể còn chưa hết
Chuyến xe thổ mộ đã về chưa
Rong ruổi một đời sao quá mệt
Thôi đành ngồi ngắm dưới hiên mưa.
Lạc bước tôi về quên quán trọ
Buông tay nhau dốc núi sương mù
Suối tóc mượt mà chưa kịp nhớ
Đã bay vèo vào cõi thiên thu.
VỀ THÔI...
Về thôi qua cửa Thần Phù
Chân trời góc bể sóng mù mất tên
Sóng xô trăng giác đầu ghềnh
Trôi đi lời ước hẹn nguyền trúc mai.
Về thôi chải tóc vào mây
Ủ hương thơm áo gói ngày vào đêm
Bóng tàn nhẹ bước chân em
Để tôi ngủ lại dưới thềm mưa giăng.
Về thôi quyên bỏ non ngàn
Bay đi từ độ ngút ngàn khói sương
Cánh chim đã mỏi dặm trường
Đâu bờ nhật nguyệt tà dương gọi người.
Về thôi dấu ngựa chân đồi
Đèo cao nắng thả mấy lời ca dao
Thác mang lòng suối rì rào
Làm xanh khúc hát nương dâu lạ kỳ.
Về thôi gió hãy cuốn đi
Mấy lời kinh cuối thầm thì khôn nguôi
Lá non chưa khép vòng đời
Đã theo dông bão trút lời trối trăn.
Về thôi kẻo lỡ đò ngang
Mái chèo khua nước lan man sông hồ
Kiếp tằm còn nợ đường tơ
Biết đâu mai mốt lại ngờ chiêm bao.
Về thôi vườn trắng hoa cau
Tóc xưa đã rụng dưới cầu trầm luân
Người qua mấy cõi phù vân
Nhạn bay vào chốn muôn trùng – tìm đâu?
24/06/2021
Nguyễn An Bình
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét