- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
GIỮA MỘT CƠN ĐAU…
Có một người vừa mới ra đi
Trên fabook một người bạn thay đổi hình nền
Mới bông hoa chừ màu đen sẫm
Tối tăm mặt mày thời dịch giã covid
--
Tôi bấm vào dấu yêu thích
Để báo bạn…biết tin
Chia sẻ đấy, chứ làm sao mà thích
Giữa khi bạn bè đột ngột mất người thân.
--
Tháng bảy có một người vừa mới ra đi
Tôi dậy sớm cùng Việt Nam thức giấc
Đêm trắng đêm những khu cách ly
Đêm trắng đêm thương người ở lại
--
Tháng bảy mong bình yên từ những dòng sông trôi thật xa
Tháng bảy nhìn những đôi mắt thật buồn
Mùa thu ngập ngừng như môi ngậm vào máy thở
Cõi xa xăm thu lại một ánh nhìn
--
Sài Gòn chừ đau vết thương giặc giã
Lóng lánh vào đâu những mất mát bẻ bàng
Con đường trăng lả đi như tình phụ
Hun hút chảy vào lồng ngực nhói đau
--
Có một Sài Gòn vắng toang nỗi nhớ
Xưa những lưu dân “đất lành chim đậu”
Chung chiêng người về đô thành, thảo dã
Buột vào nhau những cỗ xe thổ mộ xếp hàng
--
Bất chợt tiếng còi xe từ đầu con phố
Cắt ngang dòng suy nghĩ cơn mưa
Cắt ngang trời xanh như vết chém
Thương quá Sài Gòn giữa một cơn đau .
THỜI TRẺ TRÂU HONG HÓNG…
(Viết nhân lần về quê viếng hương một người chú)
Quê nhà ơi chạnh thương đám cỏ
Nghe lặng im cánh đồng, bóng tối tràn lên
Tiễn biệt người tiếng trống chiêng lắng lại
--
Cháu con xa có ai chưa về đủ
Có nhớ bếp chiều ngày mẹ vo gạo… rá tre
Những hạt ngọc chảy rì rào giữa ngón tay người vốc
--
Hơi rượu mùi hèm khay khay bay lên từ chái bếp
Tiếng bánh tráng nướng củi than nổ lách tách vị bùi
Mùi khói rạ chui vào con mắt
--
Tuổi thơ là cánh đồng, sớm tinh mơ lũ rô còn lơ mơ ngủ
Tiếng nghé ọ nhú sừng, ánh trăng xanh đầu tháng
Giữa trưa những con bù rầy bay lên bên vườn mè, tiễn một cuộc đưa dâu
--
Tháng ba cu gáy gọi đôi, đất cày vỡ tinh khôi, màu hoa gạo đỏ
Trường làng em thôi học, mãi lên rừng chặt đót, cắt tranh
Hoa dủ dẻ bung biêng thơm vào chiều thiếu nữ
--
Rồi bạn bè xưa lần lượt bỏ làng
Mưu sinh trăm nghề, đứa thành danh, đứa gặp tai ương mà thành tù tội
Ôi mong sao ngày bè bạn trở về
Quê giờ đã bớt nghèo, sang chảnh hẳn lên
Để rớt lại tiếng giấc trưa…kẹt cửa
Để rớt lại chút nết na, em xưa thì mới lớn
--
Nhớ thời trẻ trâu hong hóng được rời làng
Chừ tóc bạc đen vẫn cứ hoài đứa trẻ
Nghe tiếng chân trâu giẫm vũng nắng chiều
--
Giẫm ký ức quê nhà ơi, thương quá
Hương bưởi đâu đây thơm vào cả nỗi buồn
Khuya 19.2.2021
THÔI HẾT TÌM NHAU
Rồi sẽ có một ngày mình hết tìm nhau
Mưa rồi sẽ thôi rơi trên sông
Mưa rồi sẽ không về đêm đông
Mưa rồi sẽ ngưng thôi buồn vương
--
Ta đón tháng bảy thả bay những bông hoa cỏ may thơ ngây
Nhìn cầu vồng bảy sắc sau mưa
Thuở nào đâu Ngưu Lang - Chức Nữ
Vẫn biết hợp rồi sẽ tan
--
Ngày xanh xao mây bay
Những cọng hoa cỏ mang tin thư về trời
Báo dưới trần gian không còn ai yêu nhau gian dối
Để hương hoa và nỗi buồn không phải ướp niềm đau
--
Rồi sẽ có một ngày mình hết tìm nhau
Ngày rồi sẽ nắng vàng như lụa
Có con chim lẻ bầy bay về ngôi nhà màu tím
Khu vườn ánh lên sắc cô đơn, ô cửa sổ màu hồng
--
Rồi sẽ có một ngày mình hết tìm nhau
Giấc mơ ấy, em về không báo động
Triền sông xanh xưa tiếng thoi đưa kỷ niệm
Đứt ruột con tằm, nong kén, câu ca
--
Rồi sẽ có một ngày mình hết tìm nhau
Những mùa Ngâu xin thôi nhớ nhau.
KHÔNG ĐỀ
(Gửi bạn L cùng xóm ngày thơ)
Về lại chốn quê mà nhớ bạn
Ba mươi năm còn nợ bước sang nhà
Nợ tuổi thơ, sau lưng chiều ngoái lại
Vạt nắng hanh buồn, hương dủ dẻ tóc em
--
Nhìn đàn trâu nhẩn nha cuối đầu gặm vào ký ức
Mây núi xa xanh, thời tuổi trẻ chúng mình
Ôi cái thời thơ ngây trong trắng quá
Để mỗi giấc mơ trong ngực bùi ngùi
--
Nhìn hai cột cổng làng như hai hàng nước mắt
Đổ xuống cánh đồng, khóc chân rạ tha hương
Thương hạt thóc, như người quê ở phố
Thường trực những mảnh đời cư ngụ… lao lung
--
Chỗ nhà em ngày xưa chừ cánh đồng, hàng quán
Anh chạy về vấp những ngọn cỏ may
Từng mất ngủ trên áo em ngày ấy
Bừa bộn học trò, nước mắt mùa thi
--
Bạn bè xa thành phượng hè năm đó
Thành nỗi buồn vạn vạn hạt phù sa
Ai đãi cát tìm vàng, anh chỉ mỗi tìm em (*)
Tóc đã sương sa mà tình hoài thơ dại
--
Hết năm rồi, ta về quê đứng đợi
Nghe từng giọt sương chiều phủ dụ hoàng hôn
Châm điếu thuốc xua nỗi buồn dễ sợ
Ba mươi năm một tiếng thở dài…
Võ Văn Trường
____________________________________
(*) Xúc cảm từ ý thơ trong đãi cát tìm vàng – Thơ Olga Berggoltz, Bằng Việt dịch. Người được mệnh danh là cây ngải đắng của nền thi ca Xô Viết
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét