- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
THÊM MỘT LẦN TA CÓ NHAU
Ban mai.
Sau những đêm dài
Rất dài...
Em đã lại nghe
Tiếng chim hoan ca hót đùa sau nhánh lá
Em đã lại nhìn thấy
Ánh mặt trời hồng tươi đến lạ
Có phải bởi hôm nay
Ngày anh sẽ về nhà?
Có phải bắt đầu từ buổi sáng hôm nay
Là đã hết
những lo sợ cuồng quay
những hắt hiu, buồn đau, vật vã?
Dù tất cả cuồng phong, giông bão
vẫn chưa qua...
Em đón anh về
Sau bốn mươi ngày cách ly, điều trị
Khoảng cách thời gian
Xa và dài như hàng thế kỷ
Trong cuộc chiến đấu không ngơi nghỉ
tính bằng từng khắc, từng giây
Không chỉ của anh, của em và những y bác sĩ
mà còn của muôn triệu trái tim, muôn triệu tấm lòng
Chung một niềm ước mong
Chiến thắng Corona!
Anh trở về nhà
Chúng mình gặp nhau
Vòng ôm không vội vã
Mắt chạm mắt
Tay chạm tay
Để đủ tin ta bên nhau là có thật
Để em và anh ngộ ra qua được mất
mình có nhau bên đời là hạnh phúc vô biên.
Tạ ơn trời cao
Tạ ơn những cánh trắng thiên thần hạ giới,
những đôi tay tình nguyện không biết mỏi
Tạo nên phép nhiệm màu
Cho chúng mình
Thêm một lần được có nhau!
Thêm một lần có nhau
Anh và em bỗng nhận ra
Hạnh phúc giản đơn, ngọt ngào và cũng mong manh dễ vỡ
Để ta biết cùng nhau nâng niu, gìn giữ...
Thêm một lần có nhau
Ta bỗng nhận ra
Trong từng hơi thở
đã nặng mang những món nợ ân tình
Để nhắc nhở mỗi chúng ta
đừng chỉ biết sống cho chỉ riêng mình
trong ngắn ngủi vô thường một kiếp nhân sinh.
24/9/2021
NẾU TRỜI
HÔM ẤY ĐỪNG MƯA
Nếu trời hôm ấy đừng mưa
Anh đừng lỡ hẹn một mùa mộc miên
Con đò đừng mãi ngủ quên
Lạc trôi chiếc nhạn nổi nênh cuối trời
Em đừng để tóc buông lơi
Mắt đừng lóng lánh nét môi đừng cười
Áo thiên thanh bớt rạng ngời
Thì đâu nên nỗi phím rơi tơ chùng!
Con đường ta vẫn thung dung
Nếu chiều mưa ấy đừng hun hút dài
Hoa cau đừng tỏa hương say
Và bên lối nhỏ đừng ai chung đường...
Lỡ rồi một nhịp cầu thương
Thì thôi đừng giận đừng buồn chi nhau
Ông tơ buộc mối chỉ nhàu
Cơn mưa thấm ướt quặn đau cuộc tình.
16/6/2021
HOÀNG HÔN
Có phải
Từ những sợi tơ trời đẹp nhất
Lung linh, óng ánh, diệu kỳ
Người nghệ sĩ bậc thầy - Tạo hóa
Đem pha màu hoàng hôn?
Ô kìa!
Hoàng hôn đầy hương sắc
Rực rỡ, đắm say lòng người!
Hoàng hôn
Là tiếng cười trong vắt
Bầy chim đùa trên cây.
Hoàng hôn
Là ráng chiều đầy đặn phủ vai mây
Lơ lửng lưng chừng
Làm xiếc!
Hoàng hôn
Là mặt trời, sau một ngày làm việc
Ngâm mình xuống dòng sông
Tắm mát
Xóa vết nheo muộn phiền
Trên mắt.
Để chỉ còn
Ngọt ngào dịu êm...
Hoàng hôn
Mặt sông cam vàng
Ngọt lịm
Ngọn sóng mật ong bồng bềnh, sóng sánh,
Làm duyên
Hoàng hôn
Là chiếc khăn voan hồng pha tím
Rủ mềm
Cài lên tóc núi cô dâu.
Hoàng hôn
Là ngọn gió chiều âu yếm
Gọi những cánh chim
Trở về ấm êm bên tổ.
Nếu bình minh là xanh non
Thì hoàng hôn là chín đỏ...
Ngưỡng cửa
Hoàng hôn cuộc đời
Lộng gió
Là an nhiên,
Là nụ cười
Thánh thiện,
Là yêu thương
Trải đến cuối đường...
Phía sau bóng đêm vô thường
Là lấp ló
Trăng non!
5/4/2021
THƯƠNG NGƯỜI CON GÁI KHÔNG QUEN
Trong ánh hoàng hôn loang loáng tím
Phố sắp lên đèn,
Xe cộ chen nhau.
Tôi bỗng nhìn thấy em,
Người con gái tôi không quen.
Đôi mắt vô hồn,
Cái nhìn xa xăm!
Nụ cười thăm thẳm nỗi buồn!
Đôi chân trần mặc định
Bước nhanh.
Tóc em đen và da trắng lắm!
Có lẽ,
Bụi phong trần
Vừa mới chạm gót chân sen?
Em ở đâu và đi về đâu
Một mình trên phố?
Chiếc quần short và manh áo mỏng
Chắc em quên nên không biết thẹn thùng?
Bất chợt lòng rưng rưng,
Thương quá đỗi một người dưng!
Lo sợ khi bóng đêm trùm xuống phố
Liệu có ai bên em che chở,
Hay bão giông phía trước lại chực chờ?
Chợt giận mình
Vu vơ!
Người con gái tôi không quen,
Cũng vừa đi khuất.
Phép màu nào cho em nhớ và quên?
Quên đắng cay, ưu phiền,
Nhớ lại những ước mơ, lẽ sống và hy vọng,…
Từng ươm giấc mơ tuổi trẻ.
Để em mạnh mẽ, đường hoàng
Không lạc giữa cuộc đời,
Không lạc giữa phố đông!
5/3/2021
SOI MÌNH
Soi mình lên mặt gương
Thương vết nhăn già cỗi
Soi mình qua lầm lỗi
Mong được trưởng thành hơn
Soi mình qua nỗi buồn
Và khổ đau nhân thế
Để không còn rơi lệ
Vì những điều cỏn con
Để học hỏi nhiều hơn
Những nghị lực phi thường
Trong kiếp người trầm luân.
Soi mình trong ghét thương
Để chân bước thẳng đường
Biết giữ lòng tử tế
Học làm người thiện lương.
4/6/2021
Bình An
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét