Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
Núi Rừng Thu
Chiều xuống rừng thu lá đổ buồn
Ngõ qua trơn trợt gió mưa tuôn.
Lá rừng mấy độ thu vàng mộng
Núi đá bao mùa đỉnh trắng sương
Có biết ngàn năm rừng nhớ núi?
Nào hay vạn thuở núi thương rừng?
Thu vàng mấy độ rừng thay lá
Núi cứ âm thầm thương xót luôn!
Vàng Thu
Trời phai nắng vàng thu buồn lá đổ
Ngõ đi về lành lạnh gió heo may
Thuyền cô đơn trôi về miền xa vắng
Ai chờ ai cung mắt lệ vơi đầy!
Biệt mù xa ngập chìm trong nỗi nhớ
Lá vàng thu hay vạn lá tình thư
Nghe chua xót trong lòng chiều cô lữ
Những giọt sầu trăn trở gót phiêu du!
Bóng quê hương vẫn còn trong đáy mắt
Dẫu bao mùa lá rụng nét thu phai
Đêm thao thức nghe đau hồn du tử
Ước tao phùng cho kín trọn vòng tay!
Thoáng Bóng Mây
Đàn ai trổi buồn đêm
thao thức
Hồn sầu theo sóng nhạc về xa
Đau xót khoảnh đời trong ký vãng
Hoa tình hương sắc đã phôi pha.
Còn nhớ trong lòng nhau xa cách
Dẫu nghìn trùng hay mãi thiên thu
Ôi giọt lệ sầu từ vạn cổ
Đến bây giờ còn vướng niềm đau!
Người xưa bước qua đời hệ lụy
Cũng ngậm ngùi từng cuộc chia ly
Rưng lệ nhìn thu vàng lá đổ
Đêm cô đơn dõi ánh trăng thề!
Nay ai lạc đường tình mưa gió
Trầm luân năm tháng cõi nhân sinh
Vàng son rồi cũng phù hư cả
Ôm mối sầu riêng, chỉ một mình!
Thôi thì ví đời như cơn mộng
Tình đến rồi đi một giấc buồn
Thấp thoáng xa xa mờ nhân ảnh
Mất còn hư thực cõi vô thường!
Hãy thả nỗi sầu theo gió bay
Nhân sinh ai đếm được bao ngày
Xuân Hạ Thu Đông, năm tháng lụn
Một kiếp con người thoáng bóng mây!
Tha Hương
Nước non thăm thẳm biệt trùng dương
Giọt nắng tha phương trọn nỗi buồn.
Nhớ cảnh chiều tà mờ ngõ trúc
Thương vành trăng khuyết lạnh đêm sương..
Ra đi cách biệt càng nhung nhớ
Ngoảnh lại xa xăm mãi tiếc thương,
Lặng đứng trên đồi thông vắng vẻ
Ngậm ngùi mắt lệ vọng quê hương!
Giữa Khuya
Lệ rơi nét chữ nhòa trang sách
Bút mực chừng như nghẹn giữ dòng
Làm sao viết hết lời tâm sự
Bày tỏ niềm thương trọn cõi lòng!
Nửa khuya ngồi đợi người tri kỷ
Mãi còn lưu lạc cuối trời mây
Riêng ta phơ phất đời phiêu bạt
Mộng ước giờ nầy theo gió bay!
Có những đêm trường không ngủ được
Nghe lệ nhân gian rớt giữa đời
Chừng như tiếng khóc lần trong gió
Bao nỗi hờn căm nghẹn cả lời!
Số mệnh thôi đành nghiệp trái oan
Tơ chùng phiếm lỗi lạnh cung đàn
Ngày xanh héo úa tàn cơn mộng
Ước vọng tháng ngày bọt nước tan!
Trần thế biển mê sóng chập chùng
Thuyền đời phiêu lạc cõi lao lung
Người say chưa tỉnh tàn canh rượu
Huyễn mộng chìm sâu cõi mịt mùng!
Giữa khuya thao thức lạnh quê người
Xào xạc ngoài hiên tiếng lá rơi
Khẻ động vào hồn rưng rưng lệ
Nhớ người nhớ nước mãi xa xôi!
Hàn Thiên Lương
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét