- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Buổi chiều rất nhớ
Ngày chớm đông, buổi chiều rất nhớ
Rừng thông xanh ủ nắng nhạt màu
Dòng suối nhỏ rầm rì than thở
Khiến lòng tôi khắc khoải bơ vơ!
Thơ thẩn đàn chim lẩn bóng mây
Cớ sao chim lìa bỏ rừng cây
Buồn như ta giờ đang xa xứ
Phiêu bồng lạc lõng cánh chim bay!
Nhạc gió qua rừng ôi bi thiết
Tựa khúc đàn lòng lỗi phím tơ
Mà kẻ gieo sầu đâu có biết
Héo úa phai tàn trọn giấc mơ!
Đàn chim di trú bay lữ thứ
Người cũng lang thang giữa buổi chiều
Thơ thẩn hồn đau nhiều tâm sự
Biết tỏ cùng ai chốn tịch liêu!
Lặng nhìn mây trắng đang phiêu bồng
Như kiếp con người mãi long đong
Góc biển chân trời sầu viễn xứ
Tuổi cuối mùa rồi, vẫn đợi mong!
Nhìn chim bay… bay mãi về xa
Chiều đông cô lữ vẫn thiết tha
Nhớ khói lam chiều vương mái rạ
Trong bếp chiều hôm có mẹ già!
Bước phù vinh
Chuông chùa văng vẳng lời kinh
U trầm vào cõi nhân sinh mịt mờ
Trần gian chợt tỉnh chợt mơ
Lòng người trắc ẩn bồi hồi… buông trôi.
Cái ta cao ngất tận trời
Riêng chung tranh đoạt thốt lời bạc khinh
Gập ghềnh từng bước phù vinh
Trước sau chỉ thấy điêu linh cõi người!
Gần nhau mới đó xa xôi
Cách ngăn biền biệt gửi lời xót xa.
Trời xanh mấy cụm mây pha
Lòng buồn rưng rức lệ nhòa mắt trông.
Nỗi đau đời mãi vô cùng
Thời gian cứ vẫn lạnh lùng trôi nhanh
Ngược xuôi rồi, vẫn muộn màng
Đủ mùi tân khổ đá vàng cũng phai!
Thương mình rồi cũng sầu ai
Ngõ kia dâu bể lối nầy phù hư
Ước như khóm trúc vô tư
Ru cùng nhạc gió xuân thu vui đời!
Tỉnh say rồi một kiếp người
Bon chen chỉ được những lời thị phi
Xuôi tay còn lại những gì
Cuối đời lặng lẻ “trở về” cô đơn!
Bến và thuyền
Chiều nay bến cũ còn trông
Mà thuyền tri kỷ xuôi dòng về đâu?
Nghe chim cất tiếng kêu sầu
Ngùi trông sông nước tìm màu mắt xanh.
Thấy chi?- chỉ gió đưa cành
Chỉ viền trăng ngọc mong manh giữa trời.
Mây trôi về hướng xa xôi
Đau tình viễn mộng, nghẹn lời nước non.
Hoàng hôn nhuộm tím lối mòn
Thuyền xa biền biệt, bến còn chờ mong.
Bơ vơ mấy ngọn sầu đông
Gió lay rụng lá theo dòng nước trôi.
Chiều hôm vắng lặng nghẹn lời
Đứng trên cầu nhỏ ngậm ngùi nhớ xa...
Đất trời một cõi bao la,
Thuyền xưa bé bỏng biết là về đâu?
Bến nay ôm trọn nỗi sầu
Niềm đau ly cách phai màu thời gian
Thuyền đi xa mãi cuối ngàn
Bến xanh nay đã úa vàng chiều hôm!
Áo trắng
Áo trắng em về bên xóm xưa
Rưng rưng hoa đổ lúc sang mùa
Vườn xuân bão tố sầu hoa vỡ
Em có buồn không cảnh gió mưa?.....
Áo trắng em về nẻo cố hương
Niềm đau ai vội rảy bên đường
Ðể cho cung mắt em đầy lệ
Gương ngọc ngày xưa bụi vấn vương!
Áo trắng thôi đành biệt cố hương
Nước non gửi lại mảnh trăng buồn
Nửa khuya trở giấc hồn đơn lạnh
Em khóc cùng trăng kiếp viễn phương!
Hoài cố nhân
Vì chưng quên hết chuyện đời
Cho nên không nhớ trọn lời cố nhân
Đêm hôm trở mộng bao lần
Lời ai vẳng tới mùa xuân thuở nào
…Hồn thơ lạc chốn vườn đào lần
Thi nhân say tỉnh…chìm vào tình mơ!
Chỉ qua đêm ấy trăng mờ
Em về tiên cảnh… ta chờ cố nhân.
Cố nhân ơi… hởi cố nhân,
Em về, ta ở đường trần gian nan.
Em đang cao vút mây ngàn,
Dư âm còn lại cung đàn biệt ly!
Hàn Thiên Lương
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét