- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
NƠI BẮT ĐẦU QUÊ HƯƠNG LÀ MẸ
Khi
nhận diện cuộc đời, quê hương con là mẹ
tiếng
chim hót và mảnh trời xanh ngoài cửa sổ
trong
lành như bầu sữa ngọt thơm môi.
Con
bắt đầu lạ lẫm với cảnh vật chung quanh, ngoài mẹ
nắng
ban mai trải nhẹ khắp sân nhà
đàn
bướm trắng đuổi nhau
bay
vòng quanh hoa mướp nở
bay
vèo vào giấc mơ con
Khắc
khoải tiếng tu hú kêu
dịu
dàng tiếng chim cu trong bụi tre già trưa nắng chát
con
trốn vào lòng mẹ vểnh tai nghe
Yên
ả cây vườn sau gió mát
chuối
chuyển dạ vặn mình đêm mẹ cất lời ru
Gió
Nồm đến mùa lại về ve vuốt nỗi nhớ nhung
bóng
mẹ ngồi bên chiều
kẽo
kẹt võng đưa
ngoài
hiên lá hát
con
mơ màng theo cánh diều bay
Ông
trăng hay lén nhìn con qua cửa sổ
con
trốn vào bầu vú mẹ
trăng
cô đơn… trăng khuất sau hè!
Miếng
cá lừa xương mẹ mớm
ngọt
ngào hương nước đẫm phù sa
hạt
cơm trắng ngần có vị mồ hôi của ba,nỗi nhọc nhằn của mẹ
dạy
con tiếng nói đầu đời…
Quê
hương lớn dần... bằng khoảng sân trước nhà, cổng rào, bờ tre, con đường đến lớp
bằng
dòng sông, bến nước rộn xuân về
bằng
vạt nắng vàng ươm trên cánh đồng mùa gặt
có
ánh mắt mẹ cười và bầy chim di trú reo ca..
Quê
hương là nỗi nhớ diết da
nhớ
lời mẹ ru, nhớ tiếng đàn ba thổn thức
đêm
trăng sáng gởi hồn vào cổ tích
có
tiếng cười con đầy ắp căn nhà
tình
yêu lớn dần thành đất nước bao la..
Nơi
bắt đầu quê hương là mẹ
Nơi
tận cùng thương nhớ nở hoa!
Ngày 24 /12/2020
QUÊ HƯƠNG TUỔI THƠ TÔI
Tuổi
thơ tôi mơ màng trong vầng sáng đêm trăng của mẹ, tiếng đàn của ba.
Nhà
xưa mộng mị nằm cạnh bên sông,
dìu
dặt gió qua phên tre vách lá.
Đêm
từng đêm nhớ, nhã nhạc sóng ru, vỗ về bến bãi thuyền ai lững lờ.
Tiếng
đàn ba vút cao ngọt ngào câu vọng cổ, đèn khuya xóm nhỏ nặng tình người
qua.
Chuyện
cổ tích từ các vì sao, bà tiên hóa thân vào mẹ, trăng trải chiếu hoa bên thềm
gió mát, cô Tấm đi hài hạt cườm vào vườn nguyệt quế, thơm nồng giấc ngủ tuổi
thơ.
Khi
mặt trời thức dậy phía chân mây, sương sớm choàng chiếc khăn voan màu trắng đục
lên cánh đồng xanh ngát, đàn nghé gọi bầy, chim về ríu rít chuyền cây.
Bếp
lửa ban mai, cơm thơm mùi lúa mới, một ngày bắt đầu từ hạt gạo yêu thương.
Một
ngày bắt đầu từ giọt mồ hôi thấm đẫm vai ba, đôi tay đảm đang của mẹ. Một ngày
bắt đầu từ sợi nắng hồng tươi, ngoài sân hoa mướp nở, trẻ thơ đến trường nhịp
bước ca vang.
Nhớ
quá võng trưa, bên thềm hoa nắng, bầy chim về hội ngộ, ngậm cọng rơm khô, cất
cao giọng hót rớt cành lá phai..
Tiếng
mẹ ầu ơ lim dim bờ sông vắng, tiếng gà gáy trưa ru cơn nắng ngủ, ru tôi vào giấc
mộng mê say.
Nhớ
lắm lũy tre kẽo kè trong gió, bóng râm rợp mát khoảng sân sau hè.
Trốn
mẹ ra chơi nhà chòi lá chuối, bán bánh lục bình, quà cưới hoa cau.
Nhớ
gốc sầu đâu hoa rơi trắng đất, bọn trẻ chơi trốn tìm, nụ cười sáng mắt thơ
ngây.
Nhớ
vườn rau nhỏ mẹ ươm sau nhà, xanh tươi màu lá, mướt rượt sương đêm. Nhớ chiếc
xuồng con rong chơi mùa nước nổi, vào vườn hái ổi, bông súng, cà na, neo xuồng
vào cây, say sưa câu cá..
Nhớ
nắng chiều buông bờ sông nghiêng bóng, vàng ươm xóm nhỏ, giàn hoa trước ngõ dịu
dàng mây qua.
Mẹ
nấu củi tre, khói loang mái bếp, khói ấm chiều đông, khói thành sương mỏng hóa
mây lên trời.
Chiu
chít gà con quẩn quanh bên mẹ, vui hạt thóc tròn, nhộn nhịp sân phơi.
Thơi thả ngoài đê sáo diều vang vọng, nắng vắt ngọn cây, buổi chiều êm nhẹ, bữa cơm sum vầy…
TIẾNG
ĐÀN ANH
(Nhớ xóm Giữa quê tôi)
Tiếng
đàn anh ru tiếng sóng dòng sông
Con
nước lớn ngập tràn trong ký ức
Đêm
nằm nghe gió qua nhà thổn thức
Lá
rơi thềm như tiếng gọi trăm năm
Tiếng
đàn anh vằng vặt ánh trăng trong
Sao
thắp nến thăng trầm từng cung bậc
Quán
nửa khuya tiếng hát ai cao ngất
Ánh
trăng nghiêng cho góc tối lặng thầm
Tiếng
đàn anh da diết điệu thương mong
Không
gian lạnh nối dài thêm nỗi nhớ
Hắt
hiu vàng, đèn nhà ai dáng nhỏ
Gió
qua thềm, đêm ngả bóng về đâu
Tiếng
đàn anh thấm thía giọt mưa ngâu
Tí
tách gọi thời gian trên mái lá
Có
ai đếm giọt sầu rơi trên má
Có
ai qua ngõ vắng bước ngập ngừng
Tiếng
đàn anh còn trỗi khúc rưng rưng
Trăng
có nhớ bến sông mờ sương phủ
Thời
gian có chở tôi về chốn cũ
Xin
một lần, đêm nghe Tiếng đàn anh!
Tháng 2/2020
Thảo Vi
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét