Không một bước chân âm vang
Và cứ thế mùa đông thả trôi lời tình tự
Gió chểnh mảng vài ba ngõ phố
Kéo lê tháng ngày vô cảm
*
Rụng xuống nỗi buồn vài giọt dư âm
Nắng gầy guộc màu chiều dư ảnh
Bảng lảng vài cọng khói buồn
Se thắt hoàng hôn ngóng bầy chim di trú
*
Mường tượng quê nhà cánh đồng tháng Chạp
Hạt mầm xuân gieo tay người đa đoan
Phả vào lòng hương chanh hương bưởi
Bên giếng xưa ai múc ánh trăng vàng
*
Khép lại tiếng mưa trên nhành lá nhỏ
Đọng giọt dỗi hờn mắt lá thơ ngây
Mùa đông ở đâu làm sao biết được
Buổi sáng lập xuân bay về bầy chim câu già cỗi
Tự dỗ bóng mình trên mái ngói rêu xưa...
HOÀI VỌNG TRĂNG GIÊNG
Vương nắng mùa Giêng chấm bướm liêu xiêu
Bóng hoa gầy phất phơ ngày trĩu gió
Đâu đó tiếng chim ngọt giọng gọi xuân hồng
Lũ sương mai im lìm gối đầu say giấc cỏ
*
Chưa tròn trăng lời thương ai để ngỏ
Hoài vọng đêm Giêng viên mãn hoa rằm
Trăm cánh én khuất dần sau mây thẳm
Ngóng đường trời như thể bặt tri âm
*
Những mùa xuân mang máng nhớ hay quên
Trong thinh lặng
Một tứ thơ vừa nở
Trăng e ấp mùa Nguyên tiêu năm đó
Gió dịu dàng
Bước chậm một làn hương...
LUNG LINH VẠN THỌ
Ngủ ngoan ký ức bâng khuâng
Những buồn vui cũ tần ngần bước đi
Tiếng chim leo lẻo xuân thì
Sớm mai như thể lời gì hoan ca
*
Lung linh vạn thọ sân nhà
Sắc vàng ấm áp nở hoa dịu dàng
Ngước nhìn cánh én bay ngang
Chạm miền nắng mới thênh thang xuân về
*
Rập rờn cánh bướm triền đê
Hồn nhiên hoa dại bùa mê vào hồn
Chiều rơi tịch mịch hoàng hôn
Hương trầm bảng lảng xóm thôn Giao thừa
*
Chuông chùa theo gió tiễn đưa
Chuyện hôm qua đã thành xưa hỡi người
Lão mai vàng áo đôi mươi
Vịn câu lục bát gửi lời chúc xuân...
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét