- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
QUÊ MỚI YÊU THƯƠNG
Vùng
đất
đến
một lần sẽ nhớ
những
dòng kinh, bờ bến yên bình
Ơi!
Con nước lớn ròng trong đục
vẫn chở đầy tình đất quê hương..
Nhớ
năm xưa
mẹ
thương con gái
lo
lắng khi gả chồng về Thạnh Mỹ xa xôi
chiều
nắng đổ dòng kinh xa ngái
đường
không thông
nhớ
mẹ sao về?
Bao
năm ròng
mùa
nước nổi chơi vơi
em
tần tảo ruộng đồng
mưa
nắng
con
cá, con cua tình sâu nghĩa nặng
thuận
vợ thuận chồng
cơm
ngọt canh ngon..
Nhớ
mẹ hiền
thương
cháu thương con
giờ
vui lắm đường về
nắng
cũng thơm mùi lúa
đường
tôn cao
xe
lại qua trước ngõ
mắt
mẹ cười, rút ngắn nỗi chờ mong..
Con
kinh bên nhà
nước
vẫn mênh mông
tưới
mát ruộng sâu, rau màu tươi quả
dòng
chảy chuyển mình
phù
sa mầu mỡ
lúa
trĩu cành, chiều cợt nắng chân đê
Đi
đâu giờ
cũng
thấy nhớ một miền quê
nhớ
tình người thiệt thà chân chất
đùm
bọc nhau qua tháng ngày cơ cực
lo
đàn em, nuôi con chữ đến trường
Đi
đâu giờ
cũng
thấy vấn vương
nhộn
nhịp chợ Long Châu,
đền
thờ Đức Quản Cơ, khu dân cư thị tứ..
Cuộc
sống vui vầy nguôi nỗi buồn xa xứ
Thạnh Mỹ Tây mình, quê mới yêu thương!
TÌNH ĐẤT NẶNG TÌNH NHAU
Em
về với anh
đất
lành chim đậu
thửa
ruộng, bờ ao, dòng kinh, bến nước
ấm
lòng nhau dù đời lắm gian lao
Em
đã quen bơi chiếc xuồng ba lá
lội
ruộng cày, nhóm lửa, hái rau
quen
đoán con nước lớn, nước ròng
quen
nhận ra cây cỏ lẫn trong cây lúa
quen
mặt trời hồng phía bờ kinh nắng tỏa
mặt
trời chiều buồn lặng phía sau lưng
Nhớ
ngày đầu đi thăm lúa cùng anh
nhìn
cây lúa mỡn xanh
anh
vui phấn khởi
em
ngại ngần... không nói
sợ
bầu trời chiều muộn
sợ
đường về không kịp bóng đêm
sợ
tiếng nhấp nhem, giục anh bước vội
những
bờ mương đất trọi đau chân
bờ
vai anh xóa hết nỗi bâng khuâng
bàn
tay anh dắt em qua gian khó
lòng dặn lòng với đất thủy chung
Giờ
quê anh đã thành quê chung
mảnh
đất lành như mẹ cha, gìn giữ
bao
đời nuôi con cháu lớn khôn.
Em
chợt thấy đời mình còn nợ
mồ
hôi không bù đắp nổi luống cày
đất
âm thầm dâng tặng niềm vui
cực
nhọc cả đời, đất vẫn oằn bông lúa
đất
không bỏ người, người miệt mài cùng đất
Đất và Người, tình đất nặng tình nhau!
VỀ PHÚ TÂN NGHE EM!
Chỉ
cách một dòng sông
hai
bờ chừng xa lắm
thuở
mẹ đi lấy chồng
bỏ
lại một bến sông
để
ngày nhớ đêm mong
con
nước mấy mùa trong đục
sóng
đầu vàm gió thốc
Thị
Đam nghiêng bóng chiều vơi!
Đã
qua rồi em ơi!
thuở
đồng hoang, cỏ cháy
con
nước nghẹn dòng
đường
vắng bụi mờ bay.
Về
Phú Tân hôm nay
cù
lao xanh, xanh biếc
những
vườn xoài trải dài mải miết
trĩu
cành trái ngọt hoa thơm
những
vườn bưởi mới ươm
ấp
ủ bao điều mới lạ
những
ruộng nếp, thửa khoai xanh lá
trại
rau nhà kính vươn xa...
Anh
sẽ đưa mẹ về lại bến sông nhà
nghe
con cá quẫy đuôi vuông lưới
tiếng
cối quết bánh phồng cho mùa vui mới
đêm
bình yên nghe sóng vỗ bờ
Mẹ
sẽ đi khắp nẻo quê xưa
giờ
thênh thang đường làng bóng mát
quanh
co dòng kinh tắm mát
làng
ven kinh, đậu được giá trúng mùa
Em
có đi qua những công trình thủy lợi thay mưa?
thấm
giọt nước, cù lao thơm mùi của đất
màu
xanh cứ gieo hàng thẳng tắp
chân
trời xa tưởng áo em bay
Về
Phú Tân em ơi!
đêm
trăng sáng nằm nghe câu vọng cổ
nghe
đất kể đồng hoang giờ là phố
buổi
hẹn hò đẹp lắm vạn đèn hoa..
Về
Phú Tân em nha!
để
nghe lòng mình thắp lửa…
VỀ ĐỒNG THÁP QUÊ EM
Về
Đồng Tháp, qua dòng Tiền Giang
cầu
cao ươm nắng, bờ bãi ngút ngàn
sông
nước mơ màng
đêm
vớt ánh trăng trong…
Ai
về Đồng Tháp thương mong
nhớ
ghé thăm lăng cụ Nguyễn
lối
cũ bờ ao, hàng cau lưu luyến
thả
hồn vào hương khói thời gian ..
Ai
về Đồng Tháp ghé ngang
rừng
Tràm Chim xanh bát ngát
trắng
cánh cò bay trong nắng
vạc,
sếu, giang sen... gọi bạn
ríu
rít chiều về tổ ấm tìm nhau.
Về
Xẻo Quýt nghe lá hát lao xao
căn
cứ cách mạng xưa hào hùng gió nắng
đạn
bom dài theo năm tháng
giờ
bình yên xanh một khoảng trời!
Về
Gáo Giồng người ơi
ghé
quán dân gian tìm hương ngày cũ
cô
gái áo bà ba chân chất
khăn
rằn quàng vai, ngây ngất lòng người
Về
Gò Tháp mùa hè đỏ rực hoa môi
bờ
tre ngà trong gió
gọi
hồn thiêng bao đấng anh hùng
tiếng
chuông buồn vọng cõi mênh mông
lay
động nhành sen, hồng nghiêng nắng nhuộm
Anh
về nhớ qua Làng Bột
thương
một thời vất vả ngược xuôi
cho
bột trắng, bánh trong
lòng
người không đục
giữ
nét quê còn mãi với thời gian ..
Về
Sa Đéc nhớ ghé Làng Hoa
thưởng
thức tách cafe, thấm câu ca nhạc Trịnh
xuân
bốn mùa bịn rịn
sắc
hoa tươi mãi hương nồng..
Về
lại phố ven sông
nhớ
ghé thăm ngôi nhà cổ (*)
hồn
bâng khuâng nắng đổ
thương
" Người tình" (** )lệ ướt trăm
năm!
Qua
Lấp Vò anh nhớ ghé thăm
Đặng
Tộc Nam Phương Linh Từ
uy
nghiêm đất trời non nước
hồn
người xưa vẫn còn nguyện ước
chí
anh hùng mài kiếm dưới trăng (***)
Hãy
về Đồng Tháp nhé anh!
Thảo Vi
_____________________________________
(*) Nhà cổ Huỳnh Thủy Lê.
(**) Tên quyển tiểu thuyết tự truyện của nữ tiểu
thuyết gia Pháp Margueritte Duras. Bà là người tình của công tử Huỳnh Thuỷ Lê .
(*** ) Dựa theo ý câu thơ cuối trong bài thơ
"Cảm hoài" của vị danh tướng thời Hậu Trần - Đặng Dung ( Kỷ độ Long
Tuyền đới nguyệt ma).
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét