- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
YÊU VÀ SỐNG
một đêm không phải trăng mờ
bên giàn hoa ti-gôn chưa nở
một người kiểng chân lên
và một người cúi xuống
vết son đầu đời cam tâm mất trộm
một ngày không có gió dữ
bước lên xe giắt đầy hoa hồng đỏ
một nửa nhận. Và cho.
tôi như thấy có thêm một phần tình yệu, lòng tin, niềm tự
hào, sự sẻ chia… mà tôi cho là thánh thiện
trong từng hơi thở ban ngày
trong cả giấc mơ giữa đêm
và tôi bước đi…
đường đời khập khiểng
tôi cứ ngỡ sẽ bằng phẳng hơn với đôi chân cao thấp từ hai
nửa con người
nhưng vì sao anh ơi!
tôi cố bước đi, cố gượng mình, so chân tìm sự thăng bằng mà
quên mất một cánh tay không phải của mình
cánh tay trì níu tôi vào một nửa bản chất, thói quen, tập
tục… vô hình xa lạ.
chỉ có trái tim còn vẹn nguyên
cho tôi sống bằng xúc cảm của chính mình
và sức mạnh để giữ gìn
một nửa không tôi
NỤ TÌNH MÀU MÔI
con đò buông lái
mái chèo lả lơi
anh với em
tình tự cạn lời
bởi tại ai mà chia cắt
cho đầy vơi nước lớn nước ròng
nghe nói phương trời Tây người ta sợ cái lạnh mùa đông
còn em đây lại sợ mình không bóng người
thương nhau biết mấy cho vừa
thương câu lẻ bạn
chúng mình về đâu?
câu ca dao xưa cứ ngúc ngoắc cơn sầu
cây cầu dừa không tay vịn từ đâu mà thành hình?
đêm trước ngày đi
anh kéo tay em khuất góc sân dinh
gắn vào đâu đó
một nụ tình
khó quên
miền Tây Nam Bộ con nước cứ nổi nênh
chiếc áo xanh anh mặc tấp tênh bóng mờ
bao năm rồi cây dừa lão bạc phơ
em về sau ngõ
em chờ đợi anh
ngày anh về
ngõ trước trời xanh
người ngược xuôi Nam- Bắc
quê hương kết xuân tình
nụ môi đã hết phiêu linh
cành tre gió đập
chớ nghe họ hàng
câu ca vọng cổ đẩy đưa...
TỰ KHÚC (3)
Nếu anh
là ngọn gió
em nguyện
làm áng mây để được anh đưa đi khắp bốn phương trời
Nếu anh
là biển khơi
em nguyện
làm con sóng để trùng dương dạt dào miên viễn
Nếu anh
là sa mạc nhận cơn ghen hờn xích đạo
em nguyện
làm ốc đảo xanh um
Nhưng anh
ơi
gió trời
không chân nên không có điểm dừng
đại dương
giành hết ba phần tư nước mắt
ốc đảo
nhỏ nhoi giữa trùng trùng cát nóng
nên anh
không nhận ra em
Em sẵn
sàng trọn vẹn đời nhau
giữa trăm
ngàn ngăn cách
im lặng
vai anh
mặc bước
chân thời gian
giấc
chiêm bao tròn nụ
Tình yêu
nào nông nổi?
- Tình
yêu muôn đời không có tội!
Mưa gió
hình hài trần trụi
kiếp luân
hồi anh thấy được em không?
GỬI
MÙA ĐÔNG
Đọc bài thơ ai viết về mùa đông
Nghe một trời xao xuyến…
Miền Nam không có tuyết
Chỉ có nắng vàng tươi
Sao nghe buôn buốt, bồi hồi…?
Tạo hóa bốn mùa
Em yêu nụ xuân hoa vàng bướm mật
Yêu nắng hạ tươi hồng rực rỡ
Yêu gió heo may tím vắt ngang trời
Chỉ sợ lạnh lùng trong bấc đông rơi!
Có một chiều mùa đông đến thật nhanh
Xô tới bên em ngàn nốt nhạc
Nụ hôn cháy bừng ngơ ngác
Có ai vừa thắp lửa giữa đông?
Ai bảo mùa đông không biết hát
Chỉ có trái tim người không biết lắng nghe(!)
Anh bảo em yêu mùa hạ nồng nàn
Mùa thu đầy thơ. Mùa xuân ngập tràn hoa lá
Không yêu mùa đông tàn tạ xương cành
Nhớ không anh?
Mỗi người đều có một chiều để nhớ!
Mùa đông không làm em sợ
Lâm Trúc
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét