CUỐI NĂM VÀ KẺ ĐỘC HÀNH
Cuối năm
Tất bật hoạch định cho mình chuyến về quê
Đón Tết !
Ba lô lưng anh, giỏ xách tay chị
Hối hả lên xe để kịp chuyến về.
Thời gian cứ xoay. Dòng đời cứ xoay
Cuối năm chỉ có riêng tôi
Một mình một góc quán
Nhấp nháy vài điếu thuốc và ngụm cà phê đắng
Hơi lạnh mùa đông
Có làm lòng ta ấm lại chút nào không ?
Đêm Trừ Tịch
Đêm của niềm vui tràn ngập mọi nhà
Cũng chỉ riêng mình tôi
Vẫn quán cũ, giá lạnh từng hơi thở
Quê nhà giờ này ai sẽ ngóng đợi ta ?
Kẻ độc hành chưa được về quê
Chông chênh bao nỗi nhớ
Trước ngõ một nhành mai vừa nở
Sương rơi…
MƯA CUỐI MÙA TRÊN ĐẤT CÙ LAO
Cơn mưa cuối mùa trên đất cù lao
Khẽ khàng rơi mặt sông
Khẽ khàng rơi mặt ruộng
Âm thầm như nhớ ai ?
Tôi chạy ra dòng sông
Tìm dấu chân xưa trên dãy cù lao
Sau lưng là khoảng trống mõi mòn
Mắt trông phía xa tìm những gì sót lại
Tôi chạy theo thời gian
Tìm lại ngày xa trong cơn mưa cuối mùa
Sau lưng tóc bồng bềnh trắng
Ngẩn ngơ đứng lại nhìn mình.
Ngày em trở lại
Tôi thành gã trung niên ngoài ba mươi tuổi
Da sạm nắng
Nụ cười gượng trên mặt khô khan
Bên cạnh em
Tôi vẫn đi về phía không ai.
NGÀY MUỘN MÀNG
Ngày ba đi theo cuộc tình mới
Mẹ tôi trở thành người đàn bà góa bụa
Tôi cạn nước mắt trong cái nôi đời
Bất hạnh !
Ngày tôi lên ba
Tôi hỏi: “Ba đâu rồi mẹ?”
Mẹ không trả lời
Quay sang ôm tôi vào lòng
Thút thít.
Ngày tôi trưởng thành
Tóc mẹ trắng như chạm cùng sương gió
Áo mẹ bạc màu vì cõng nắng cõng mưa
Nước mắt đã cạn dần trong sâu thẳm
Mẹ tôi - và - thời gian !
Ngày ba trở về
Chái bếp xưa không còn người đàn bà cặm cụi
Chỉ khói đen bám vào mái lá. Nhện giăng đầy !
Ngày muộn màng
Lá khô rơi dày thêm mộ mẹ, cỏ mọc tràn
Giọt nước từ mắt ba ngậm ngùi
Rơi...
Ướt rong rêu !
HUỲNH NGỌC PHƯỚC (tác giả giữ bản quyền)
_____________________________________________
ĐÓN ĐỌC BÔNG TRÀM CHUYÊN ĐỀ ĐẶC BIỆT
CHÀO XUÂN QUÝ TỴ 2013 & NGÀY THƠ VIỆT NAM LẦN THỨ XI
>> Vui lòng nhấp chuột vào hình ảnh phía dưới để vào mục lục số đặc biệt <<
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét