MƯA TRÊN ĐỒI TÀ PẠ
Gương hồ chưa tan bóng nắng
Bất ngờ khép lại trời xanh
Mặt trời chiều hoang lẳng lặng
Cuốn đi những sợi tơ mành
Ai buông tóc mùa lãng đãng
Kéo người về chốn phương không
Đồi cao gió mòn năm tháng
Người chờ hoá trận cuồng phong
Ta đi ngược miền ảo vọng
Ngoái nhìn dốc thẳm hoàng hôn
Dấu chân vàng theo lá mộng
Đồi quanh quanh một lối buồn
Gương hồ chìm trong khói bụi
Mờ mịt lưng trời gió xoay
Mưa quấn khăn tang đầu núi
Tà Pạ cuồng say trong mây…
MÙA NƯỚC NỔI Ở PREK
CHREY
Hàng cây còn soi bóng
Đôi bờ Mương Vú đâu
Chim run đôi cánh mỏng
Trong sợi nắng bạc đầu
Ta về như giấc mộng
Thao thức một bờ lau
Cánh đồng xưa hoá sóng
Vỗ mãi một chân cầu
Ta về theo gió lộng
Hồn phiêu dạt chân mây
Buồn lan căn nhà trống
Giữa nghìn trùng gió lay
Ta về bên bóng gáo
Nhìn từng cánh lá khô
Không tìm ra nguồn cội
Rơi giữa dòng hư vô
Ta về sông vẫn chảy
Âm thầm dưới đáy sâu
Lặng câm đời cỏ dại
Giấu mình trong bùn nâu
Ta tìm sông tìm đất
Chỉ thấy bóng xuồng câu
Hình như trong bát ngát
Mây trời soi bể dâu
Hàng cây còn đứng đó
Đôi bờ Mương Vú đâu…
YÊN TỬ SƠN
Vạch sương tìm cội
Lặn lội nghìn trùng
Ung dung đá sỏi
Hư thực vô cùng
Dưới trời không đất
Trên đất không trời
Nhân gian lơ lửng
Ai màng cuộc chơi
Hoa Yên mù khói
Ẩn hiện chùa Đồng
Người tham tiếng mõ
Gió gõ chuông không
Nghe hồn đại thụ
Phiêu bồng cổ nhân
Ngàn năm Yên Tử
Một lần hóa thân.
TRỊNH BỬU HOÀI
__________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét