Dành
tặng cô giáo Hoàng Kim Oanh và học trò Vĩnh Thuận ngày nào .
Tiếng phone reo liên hồi thúc giục
Cô ơi cô! Cô đã đến đâu rồi ?
Cô mê mệt còn đâu hơi sức
Gắng gượng cười chờ chút nữa em ơi!
Thương cô giáo nằm vùi không dậy nổi
Phải gượng thôi học trò đợi lâu rồi
Gom cả lớp cũng hơn chục đứa
Đang nóng lòng mong được gặp cô ơi
(truyền tai nhau cô già yếu lắm rồi!)
Tay bắt mặt mừng cơn sốt bay đi mất
Búa bổ trên đầu ai lấy đâu rồi
Thật sôi nổi học trò nhắc bài ca hồi đó
Cô trò hòa ca nhớ ngày ấy xa xôi
Bao kỷ niệm tràn về không tên gọi
Cứ miên man theo dòng chảy thời gian
Chén cháo nóng nhiều hành qua cơn sốt
Học trò nghèo không có nổi chiếc quần lành
Bao nhiêu đặc sản gởi chút lòng em nhớ
Chăm chút đãi thầy
cô với tấm lòng thành
Bịn rịn tiễn đưa còn nhiều lưu luyến
Hạt phấn nào bay mà lệ rơi nhanh.
THƠ VIẾT CHO MỘT NGƯỜI
Nhớ TÌNH THƠ một thuở
Thơ viết cho một người
Mưa lòng như sóng vỗ
Hạt nắng trốn phương nào
Mực tím màu thương nhớ!
Như cọng cỏ cuối trời
Nhớ loài chim bói cá
Biển thương buồn đến lạ
Hạt nước khóc dòng trôi!
Gió ngày cũ xa xôi
Mãi đi tìm bến đỗ
Cuốn mây về phương nớ
Ngẩn ngơ một góc trời!
Thơ viết cho một
người
Sao đành lòng quên được
Bao cánh diều mơ ước
Thả nỗi buồn rơi rơi !
“Thuở ấy” có còn
vui
Bên thềm xưa khắc khoải
Tháng ngày găm nỗi nhớ
Tờ lịch đau ngậm ngùi!
Tình Thơ còn treo
mãi
Chút Nắng Hồng vương vương
Bên chiều tàn thu muộn
Hiu hắt một con đường!
MÙA
NOEL NĂM ẤY
Anh
nhớ
Trên
đỉnh chuông nhà thờ cao vòi vọi
Một đôi chim câu âu yếm đút mồi
Thánh
lễ vỗ về con chiên ngoan đạo
Em
nguyện cầu gì trước chúa ba ngôi!
Chuông
thánh thót vang từng hồi khoan nhặt
Biết
làm sao…không thể biết làm sao!
Ngước
lên trời cao tìm sao sáng nhất
Mong
Chúa hồng ân ban phép nhiệm mầu
Em
nhớ
Em
không giận anh sao lòng buốt giá
Mưa
lâm thâm nuốt nước mắt chợt trào
Bao
nhiêu năm nỗi buồn trôi thăm thẳm
Noel thẩn thờ thèm nụ nhớ anh trao !
Lãng
đãng gió mang mùa đông ngày ấy
Dập
dìu hoa bên cái rét mênh mang
Ủ
ấm tay nhau một trời hạnh phúc
Giờ
tìm đâu gió ngọt cải hoa vàng !
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét