Hồn thơm xanh lá cây đời
Chút tình khẽ gọi mây trời bâng khuâng
Nghe nồng nàn những môi hôn
Vườn xưa chợt trổ đóa hồng tương tư
Mây trôi rất đỗi hiền từ
Vốc tay đầy gió chạm hư vô chiều
Nhuộm vàng hoa lá tình yêu
Em ngồi hái cả liêu xiêu nắng trời
Và về cầm giữ đời tôi
Nghe cây cỏ hát bên đồi thiết tha...
VỚT NHỮNG BỌT BÈO
Gửi mây trong chiều rộng
Thấy cả trời hư vô
Nghe nghìn thu còn vọng
Một cõi đời sóng xô
Mịt mùng đời sống đó
Trôi bên đời tàn phai
Trăm cõi tình sóng ngã
Chìm khuất giữa sông dài
Tôi về khuya thắp nến
Chôn một đời tỳ kheo
Tay gõ hồi chuông niệm
Mà vớt những bọt bèo
Đã nghe từ lá mục
Khua nỗi buồn mênh mông
Một bóng đời rẽ khúc
Tan giữa chiều hư không...
ĐÔI MẮT THÁP MƯỜI
cớ chi môi miệng em cười
làm cho tôi nhớ Tháp Mười tràm chim
nắng vàng thả ngập chiều nghiêng
em chèo mà mắt đưa duyên ngập ngừng
trách con chim sáo lừng khừng
sao không nhắn gửi tôi đừng sang sông
Tháp Mười chiều xuống mênh mông
để tôi lạc giữa bềnh bồng mắt em...
êm êm sóng vỗ mạn thuyền
sen mùa nước nổi bình yên chim về
ngọt ngào tiếng hót đê mê
bâng khuâng chân bước lặng nghe hương tràm
Tháp Mười ơi nắng đừng tan
để tôi còn gặp mùa vàng tương tư
để tôi còn níu nụ cười
của người em gái Tháp Mười vướng chân...
NGUYỄN MINH PHÚC
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét