Tự Tình Tháng Tám
Chiều đắm hồn nhau
trong từng nhịp thở
Tìm bóng em về
trên dấu môi
Giọt Cà phê lung
linh màu mắt nhớ
Pha chút buồn vời
vợi áng mây trôi
Em có mơ…những
chiều xanh lòng phố?
Sài Gòn Thu, tháng
tám gió lao xao
Buông dáng mềm
thướt tha đôi tà áo
Tôi khuấy tan em
vào nỗi khát khao
Nhấp nhẹ làn hương
thơm trên vạt tóc
Ngọt môi nồng…chút
đắm đuối, cuồng quay
Hỏi tim em có bồi
hồi, ngây dại?
Tôi mê hồn, như
lạc chốn thiên thai
Biết ngày mai, em
có còn mong nhớ?
Ký ức…nào còn đọng
nắng bờ vai
Tôi dốc cạn chút
tình miên man đắng
Chiều liêu xiêu,
ray rứt bóng hình ai…?
Tiếng Chuông
Tiếng chuông thánh
thót vọng ngân
Giáo đường kinh
nguyện, hương trầm nhẹ bay
Tiếng chuông hiu
hắt gió lay
Tiễn người dương
thế chia tay ngậm ngùi
Tiếng chuông sâu
thẳm bồi hồi…
Vọng trong ký
ức…kiếp người đi hoang
Tiếng chuông rộn
rã, mênh mang
Lời kinh tỏa ngát,
Thiên đàng ngất ngây
Tiếng chuông sám
hối…chiều nay
Gục sâu bên Chúa,
lệ đầy ăn năn.
Nhẹ Thoáng Phù Vân
Này đêm
Vương vất…hao trầm
Buông lơi nhịp
thở, giấc thầm mông lung
Hong tình
Héo hắt chiều lưng
Phôi pha
Nguyệt khuyết
Rưng rưng mắt gầy
Hong mưa
Lên ký ức đầy
Rêu rong
Phai dấu
Chạm ngày tháng
trôi
Vườn yêu
Hoa khép, nhụy rơi
Nghe mùa giông tố,
đẫm lời dối gian
Còn vương chi
Kiếp đa đoan
Sân si
Mê đắm…
Nặng mang cõi lòng
Khát mơ
Gối mộng…thong
dong
Phù vân nhẹ thoáng
qua dòng bể dâu.
Nhật Quang
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét