Tan
chợ em về
Ta thả hồn về một thuở rong chơi
Thấy cô Chiêm nữ qua cầu Bà Bốn
Với đôi mắt, chưa bao giờ lẫn lộn
Đôi mắt to tròn, thăm thẳm, đầy vơi...
*
Giữa chợ đông, buông thả biết bao người
Lặng lẽ trôi, điều gì nhắn gửi
Trong tiếng vọng ngang chiều rười rượi
Bỗng tròn vang, trong vắt tiếng cười
*
Lối em về, làng Hậu Khoách xa xăm
Hàng dừa nghiêng nghiêng, mờ xanh chỉ dấu
Con chim khách kêu, không bay mà đậu
Chắc nhà em, chiều có khách đến thăm
*
Em vụng về đội rớt bó chùm ngây (*)
Bên Long Hà, chuông lễ chiều đang điểm
Cơm chiều nay chỉ còn canh cà tím
Em cười đi, rồi nghe mẹ la rầy ...
*
Cánh đồng xa mờ giấu tuổi trẻ
anh
Lang thang dọc ngang, những triền cát trắng
Tím ngắt hoàng hôn, góc đời trĩu nặng
Giọt đổ, bến bờ tiếng vọng quẩn quanh
*
Phố chợ Hòa Đa lặng lẽ lao xao
Còn nguyên đó, những ân tình năm cũ
Chung nỗi buồn vui, bao điều ẩn dụ
Nao tha chàlàn, băng ican tha tànào (**)
*
Đường em qua, bờ ruộng đứng lặng thinh
Cánh đồng lúa, nuột nà thì con gái
Có biết đâu, những điều gì rớt lại
Bóng nắng chao nghiêng, bóng nắng quen nhìn
...
Sóng trên sông xa
Khói sóng trên
sông, tụ tán theo chiều
Ngọn gió nam non
quẩn bờ líu ríu
Khát khao gì?
Trắc trở một tầm tay
Bóng nắng đưa
ngày, theo chiều sáng tối
*
Vỡ vụn âm thầm,
bong nát ngày xưa
Một giấc mơ hoa, hồn nhiên toan tính
Biết đâu đời còn
giăng mắc nhặt thưa
Vội vàng chưa,
trong nắng vàng bổi hổi
*
Bẳn hẳn chi, sao
khắc khoải dặm bồi
Biết nơi đó, đâu
còn chi để nhớ
Người đã đi và
cảnh cũng đổi thay ...
Lời hẹn cũ, nhạt
nhòa theo năm tháng
*
Bước thẩn thờ
quanh lối mộng, ngày xưa
Chiều bỗng nở
hoa nắng vàng chỉ dấu
Ngập ngừng rơi,
trên cỏ biếc mùa đi
Chợt quay quắt,
ngọn gió đùa cỏ rối
Ướt mi cong thấm
đẩm vết xuân thì ...
Lỡ
hẹn
Trời trở gió
Quẩn bờ
Lạc sóng
Em đánh rơi
Thảng thốt
Lời yêu
Con sóng chạy
Trôi điều ảo vọng
Quặn thắt treo
Bến vắng, chợ chiều
Lê Thanh Hùng
__________________________________
(*) Cây Chùm ngây: Tên khoa học Moringa oleifera, tiếng Anh: Cây
Cải ngựa (Horseradish tree), cây Dùi trống (Drumstick tree), cây Dầu bel
(Bel-oil tree), Cây thần dịu, cây Ba đậu dại... Ở Ninh, Bình Thuận người ta
thường lấy lá non, hoa, trái non làm rau nấu canh.
(**) Cùng đi chung một đường, ăn cá chung một
bàu
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét