SAO ĐÊM
Dỗ dành giấc mộng…
đêm xanh
Sương rơi đọng lá
long lanh giọt trầm
Không gian lắng tĩnh
thanh âm
Sao đêm mơ ảo…
lặng thầm mênh mông
Hồn chơi vơi
giữa thinh không
Cà phê giọt ấm, giọt
nồng dấu môi
Bâng khuâng
ký ức bồi hồi…
Chạm hương làn tóc
gió rời rã buông
Xanh xao năm ngón
tay suông
Vuốt ve cảm xúc…
thoáng buồn xa xăm
Chơ vơ hiên lạnh
giọt trăng
Khép đêm
mắt trắng hút thăm
thẳm sầu
Đèn vàng phố vắng canh
thâu
Sao đêm rơi chạm một
màu hư vô.
HƯƠNG CUỐI MÙA
Gió thầm thì
cuối Thu rồi anh
nhỉ?
Em níu nhẹ đóa cúc
thắm vàng tươi
Chiều Sài Gòn mênh
mang hong niềm nhớ!
Câu ân tình vời
vợi…thoảng trên môi
Hương cuối mùa
vẫn phảng phất đầy
vơi
Giọt nắng nghiêng
hàng me xanh ngan ngát
Sáng Thu nào đắm
say lòng ấm áp?
Mơ ước hồng…lưu
luyến phút hoài thương
Thu xuyến xao
rơi cánh lá vàng
vương
Em muốn níu áng
Thu hồng trở lại
Trong khoảnh khắc
phút ban đầu êm ái
Hương tình nồng
thoảng mãi tháng ngày xanh.
Đêm Dài
Đêm…
Tiếng thở dài
Rơi vào sâu thẳm
Đong niềm nhớ chơi vơi
Trở trăn…chờ ngày
nắng mới
Vườn khuya
Hương quỳnh thoảng
lơi
Cánh vạc đêm chao
vội
Chạm vào thao thức
trong tôi
Gió xạc xào
Lùa cánh lá rơi
Giật mình
Ngỡ bước chân ai
về qua ngõ
Sao em ngần
ngại…tình anh ngỏ?
Để đêm đông buốt
lạnh
Đêm dài!
Nhật Quang
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét