Đêm cánh gián, nhờ nhờ cuối phố
Trong xóm nghèo, trăm thứ vần xoay
Em bước qua, vĩa hè lổ chổ
Tan ca đêm, bóng nhỏ mệt nhoài
*
Góc phố vắng đời giăng sấp ngữa
Cố bền lòng, trắc trở một mai
Đâu nhiều thứ, để mà chọn lựa
Tuổi đời đi lần lữa giêng hai ...
*
Gói hy vọng, ôm vào giấc ngủ
Mặc nắng mai, phố nhỏ lao xao
Bao phận người trăm quê quần tụ
Xuôi ngược đời, quanh quẩn khát khao
*
Khát khao sống và yêu – từ đó
Lộng gió trời, buông thả giấc mơ
Vẫn hồn nhiên - niềm tin cháy đỏ
Bờ tương lai, cuộc sống mong chờ...
Đắn đo
gì ngày mới
Biết quá khứ, không thể đổi thay được
Thì việc gì, phải cứ tiếc: giá như...
Khép quá khứ lại - an nhiên mơ ước
Cuộc sống bây giờ, bận rộn ưu tư
*
Việc kết thúc, là khởi đầu việc khác
Dòng chảy tuôn trôi, xoay trả nhịp đời
Sao đắm đuối một chuyện tình phai nhạt
Khắc khoải, mơ hồ, nắm thả, buông lơi ...
*
Quên dĩ vãng để yêu thương hiện tại
Sống hết mình để kiến tạo tương lai
Nhưng còn đó, những tháng ngày vương vãi
Vật vờ xuôi theo bóng nắng đổ dài
*
Cứ phóng chiếu, chuyện của mình hồi đó
Mỗi bàn chân tự biết những con đường
Bao nhiêu cơ hội còn đây - để ngỏ
Lưỡng lự, gọi mời bản năng yêu thương
*
Bàn tay dơ, thì làm sao rửa mặt
Màu sắc đời đâu chỉ trắng và đen
Có một khoảng trống không màu chớp bắt
Mờ tỏ vần xoay, chấp chới ánh đèn
*
Quá khứ dù sao, cũng là điểm tựa
Hình mẫu cho mình gợi mở ngày mai
Còn nguyên đó, một ẩn tình chan chứa
Chầm chậm trôi, nhưng chưa hề nhạt phai
Dấu Xưa
Lắng trong đâu đó, ân tình
Trưa tròn, nắng đọng bóng hình quanh đây
Đường xa chiều đổ bóng ngày
Còn nguyên tình đợi, hao gầy dấu xưa
Hẹn
Đêm trắng
Buốt
Vầng trăng lơ đễnh
Dát bãi bờ
Ấp lẫm kiêu sa
Anh lóng ngóng
Vội vàng ...
Em đến
Ngập quầng trăng
Đẫm
Mộng hồn hoa
Bến
ngày xưa
Em về ngang bờ sông trắng
Lấp lóa dòng trôi phẳng lặng đìu hiu
Chợt nghe trống vắng cả chiều
Ngập ngừng ... vương vãi lời yêu thuở nào
Lê
Thanh Hùng
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét