|
Áo dài
Tranh đá Bảy Núi của PVHN |
Áo Dài
Em về mặc áo mầu trăng.
Tà bay núi lạ, tà băng sông dài.
Âm-thầm hỏi giọt sương mai
Chữ không mà cũng cõi ngoài, cõi trong?
Hương Yêu
Khi ta tỉnh giấc xuân nồng,
Hoa thơm lời gió, mưa hồng non cao;
Chuông ngân còn đọng cánh đào,
Hay em cất tiếng ngọt-ngào gọi ta?
Thuở
Vỡ Lòng Yêu
Khi anh về chiều vàng trên phố nhỏ,
Hàng phượng hồng rực-rỡ đã theo
em.
Trường khóa cổng nhưng tình không
bỡ-ngỡ,
Ngõ ve sầu như động bước chân
quen.
Em ở đâu, trong linh-hồn trái cóc,
Những xoài xanh, ổi chín dấu trong
bàn?
Ôi giấc mơ trăng tròn em trốn học
Leo lên đồi cổ-tích hát miên-man.
Tà áo trắng như mây trời gom lại
Trên Dốc Hoa đẹp mãi sớm mai hồng.
Bài thơ tình lần đầu nghe vụng-dại
Đêm hạ dài sao mãi vẫn chưa xong.
Mai trở lại, em còn thầy còn bạn;
Em còn anh chờ đợi cuối sân trường.
Em là mưa cho đời không nắng hạn.
Ngón tay mềm, trang giấy bỗng thân
thương.
Nguyễn
Hoàng Lãng Du
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét