Hàng phượng vĩ
theo em xa mãi mãi
Một
chiều hè tôi về ngang trường cũ
Có
nỗi buồn lăn theo mỗi bước chân
Bằng
lăng tim tím thay màu phương vĩ
Và
ve sầu ru khúc hát bâng khuâng
Nhớ
sân trường dáng em chiều êm vắng
Bàn
tay nghiêng che vạt nắng vàng phai
Hàng
phượng đỏ phơi lên tà áo trắng
Tôi
ngẩn ngơ dõi theo bóng ngã dài
Nhớ
lắm con đường thơ rợp phượng đỏ
Chiều
tan trường tôi lẽo đẽo theo sau
Trên
tóc em cánh phượng rơi nho nhỏ
Hương
dậy thì theo gió thoảng lâng lâng
Gặp
em tôi ngu ngơ vò tóc rối
Miệng
lắp bắp không ra được lời gì
Em
trong sáng trong hồn tôi tăm tối
Đường
phượng vĩ có thêm một cây si
Tôi
âm thầm ôm mối tình thơ dại
Gói
thương yêu thầm lặng với tháng ngày
Và
cứ thế hè về rồi xa ngái
Xuôi
dòng đời tôi mãi nhớ, vấn vương
Một
chiều hè tôi về ngang trường cũ
Màu
kỷ niệm tím lên một góc trời
Hàng
phượng vĩ theo em xa mãi mãi
Chợt
ve sầu ru nghẹn khúc mưa rơi.
Chợt mưa tháng
sáu gom đầy dấu yêu
Đêm
nằm nghe gió thở dài
Ngập
ngừng tháng sáu rơi vài hạt mưa
Thể
như em tới thả đưa
Lời
yêu lấp lửng cho vừa tình mơ
Phố
trưa hằn nét bơ phờ
Dáng
em thanh thoát lời thơ dịu dàng
Ru
hồn tôi giữa nắng tràn
Nóng
ran chợt mát phơi ngang lối về
Đợi
em tháng sáu vai kề
Dìu
nhau đưa tới bến mê diệu vời
Ngồi
đây riêng ngóng góc trời
Mây
trôi bảng lảng ôm lời chia xa
Em
cùng vạt nắng kiêu sa
Hồn
tôi lạc giữa đôi tà áo bay
Theo
em mấy bận qua đây
Chợt
mưa tháng sáu gom đầy dấu yêu.
LỤC
BÁT THÁNG BA
Tháng
ba về với riêng ta
Đem
theo nắng ấm xuân ca bên đời
Hỏi
trăng khuya lạc góc trời
Có
nghe tiếng gió gọi mời rưng rưng
Mùa xuân ngập lối tưng bừng
Còn
em e thẹn ngập ngừng tình ta
Đong
đưa mắt liếc nhẩn nha
Chênh
chao gió thổi lời ca dao buồn
Tháng
ba đợi gió mưa tuôn
Vẫn
còn nắng lạ và buồn quanh ta
Em
đi mộng đã mù xa
Chút
thương để lại phôi pha bên thềm
Ngắm
hồng chợt nở về đêm
Trăng
khuya lạc lối chưa quên lối về
Em
đành lỡ một câu thề
Chuyện
xưa thôi đã chưa hề biết nhau
Chuyện
xưa thôi đã úa nhàu
Tháng
ba nắng ấm trãi đầy hồn côi.
Thanh Tâm
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét