- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Người lạc bước một lần trong cõi mộng
Khói sương bay mờ ảo cả khung trời
Hoa bướm trắng dập dìu cơn xao động
Rơi xuống đời là một tiếng chơi vơi
Người có thấy
Trăng đêm này huyễn hoặc
Gió lao xao như gọi cố nhân về
Mà mộng cảnh níu chân người biền biệt
Ta lặng lòng
chạm cả đáy cơn mê
Vội vàng lên mùa đã ngỏ lâu rồi
Đừng để lá xác xơ miền nhung nhớ
Quay về đây ôm con tim vụn vỡ
Đừng để buồn trên mộ trắng bơ vơ
Đêm nay nữa màn sương giăng mờ ảo
Hồn ai về theo những ánh trăng loang
Mặt hồ gợn
cánh hoa sầu ão não
Tay hao gầy
Rơi xuống vũng thinh không
10/9/2020
CÓ DÁNG HÌNH AI TRONG MẮT CON
Con trở về thăm lại mảnh vườn xưa
Hương bưởi hương cau
Quyện trong chiều thơm ngát
Nhớ những buổi trưa hè đong đưa
nghe gió hát
Mẹ hiền hoà ru từng khúc ca dao
Mẹ gội đầu cho con bằng trái bồ kết ngạt ngào
Mẹ bảo “ tóc sẽ dài và mượt mà” hơn nữa
Có hạt bụi hư len vào mắt con oà vỡ
Con đổ thừa “chắc tại mùi của bồ kết hơi cay”
Đêm hạ oi nồng
con lại nhớ hơi ấm của bàn tay
Mẹ xoa tấm lưng trần cho các con dễ ngủ
Ngoài kia là ánh trăng cùng muôn vạn vì tinh tú
Có đâu bằng ánh sáng của mắt mẹ đẹp xinh
Thời gian trôi như bóng câu
lướt qua ánh bình minh
Con giật mình
tóc xanh mẹ nay đâu còn tươi thắm
Bàn tay mẹ cũng mòn chai vì bão giông mưa nắng
Vì tháng ngày cứ đằng đẵng trôi mau
Ai
ai sẽ gội đầu trong những trưa hè thơm mùi bưởi mùi cau?
Ai sẽ xoa tấm lưng trần những đêm trời oi bức
Hạt bụi lại vô tình len vào mắt con buốt nhức
Đâu đó tiếng ru hời của mẹ vọng về đây
Con muốn đổi lấy dáng hình mẹ từ trong khói trong mây
Để được nghe mẹ cười trong chiều hè lộng gió
Để lại thấy mẹ quẩn quanh bên bờ giậu nhỏ
Như thuở nào níu tay mẹ hồn nhiên
2020
SANG SÔNG
Chiều thu ai đốt khói đồng
Mẹ ôm con sáo sang sông....mất rồi
Cánh chim non lạc giữa trời
Đêm sương cất một vài lời... thở than
Mẹ, ai tìm lá diêu bông mà mẹ nỡ sang sông
Con như con sẻ lạc bầy, giữa đồng không trơ trọi
Mắt ngầu đỏ
thương những ngày tóc rối
Mẹ gỡ sợi buồn bằng năm ngón tay xanh
Ngày Cha đi, mẹ cõng con vượt hết cả mùa đông
Vượt qua bão giông
bằng đôi chân gầy guộc
Con sẻ non nép mình trong vòng tay thân thuộc
Hít căng bụng mình mùi hương tóc yêu thương
Bao năm rồi, mẹ con mình cô đơn trên suốt một chặng đường
Mẹ- cánh cò gầy hao chở che con trong những ngày gió lốc
Con- mảnh ghép mồ côi nhưng không hề bật khóc
Dẫu miệng đời đầy lắm những thị phi
Mẹ, bên kia sông mẹ có được những gì
Khi một ngày tàn thu mẹ bước sang chiếc cầu hạnh phúc
Con sẻ non trơ mắt nhìn những ảnh hình thân thuộc
Đang từng ngày thay thế nổi cô đơn
Con đau lắm mà đâu thể dỗi hờn
Bữa đói bữa no
qua những ngày đơn lẽ
Người ta có thương đâu, khi con chỉ là con ghẻ
Mẹ theo chồng
mùa đông lạnh lắm không?
Ngày mẹ ôm con sáo nhỏ sang sông
Ai cất lên một câu oán hờn....da diết
Giữa đêm thu chỉ còn trơ con sẻ non rũ riệt
Nghe điệu buồn nức nở... mẹ... mẹ ơi...!
Ầu ơ... một hai ba bốn miếng ngon
Dượng ghẽ ăn hết để con nhịn thèm..
24.09.2018
Miền Ký Ức
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét