- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
SÀI
GÒN BUỒN, Sông Cà Ty - Phan Thiết
PHAN THIẾT CŨNG CHẲNG VUI.
Sài Gòn buồn,
Phan Thiết cũng chẳng vui.
Nỗi khổ kẻ đầu sông,
Xót lòng người cuối biển.
Nghe trong đó tội tình,
Người sinh ly, tử biệt.
Bao thân xác chơ vơ,
tro bụi, hóa vô thường!
Sài Gòn buồn,
Đời khốn khó, gieo neo.
Bao kẻ sống ly hương,
chôn chân miền đất hứa,
Ở lại hay về, nào dễ còn chọn lựa?!
Chuyện tính toán mưu sinh,
Nay đã hóa dư thừa...
Sài Gòn buồn,
Phan Thiết cũng quặn đau.
Nỗi khắc khoải dài thêm,
Bên hàng rào ngăn cách.
Có phải là em, khẩu trang trùm kín mít?
Nếu chẳng nhận ra nhau,
Đừng xa mặt cách lòng!
Sài Gòn - vắng hoe,
Phan Thiết - đầy chốt chặn.
Những ánh mắt nhìn nhau,
Muốn gởi gắm, dặn dò,
Cứ ở yên đi, chuyện đâu rồi còn đó,
Đừng thấp thỏm, bồn chồn,
Thêm nặng nỗi niềm lo!
Sài Gòn buồn,
Cầu mau chóng bình yên,
Cho chút hanh hao mặn mòi
hương gió biển,
để đón em về
mình dạo chơi Phan Thiết,
cho thỏa thời gian giãn cách nặng nề…
Sài Gòn vẫn gần,
Trong nỗi nhớ xứ Phan,
Thơ cứ hồn nhiên như nét cười trẻ nhỏ.
Khu phố ngày xưa, tôi gặp em nơi đó,
Để chút Sài Gòn, nặng nghĩa, nhận và cho.
NỖI BUỒN PHƯƠNG NAM
Người chưa về, còn lạc nẻo phương nam,
Những ngày tháng nắm níu đời ở trọ?
Cơn dịch bệnh, chất chồng thêm khốn khó,
Người nhìn nhau chỉ thinh lặng mà buồn!
Tha phương đó, chùng chân miền đất khách,
Chốn quê buồn cũng nặng nỗi niềm lo,
Người hiu quạnh trông phố buồn hiu quạnh,
Để
loanh quanh chờ mãi một chốn dừng...
Thành phố Phan Thiết,
những ngày giãn cách bởi Dịch Covid 19.
BỜ BẮC - BỜ NAM (1)
EM
Sáng nay, đứng bên bờ Nam,
trông sang bờ Bắc,
có xa lắm gì đâu,
chỉ cách một cây cầu,
mà thẳm thẳm như hai đầu vĩ tuyến,
Ở cái thời chia cắt đao binh?
ANH
Vẫn biết thế,
nhưng đành nén
nỗi niềm bức bối,
Dịch giã, tai ương,
lắm khủng khiếp chực chờ,
Em bên đó, Anh bên này,
Ráng nhé!
Có nhớ thương
thì viết tặng
những dòng thơ!
XIN GỞI CHÚT TÌNH CHO QUÊ MẸ & EM.
Về quê mẹ đúng vào thời dịch bệnh,
Phố xá nằm im trong một giấc ngủ vùi.
Người thấp thỏm, âu lo, ngồi thui thủi,
Lũ trẻ bồn chồn nhớ tới những chốn vui.
Giữa tâm dịch (2) mà ấm tình nhân ái,
San sẻ ngọt bùi, chia sớt những niềm tin,
"Cố lên nhé!"
nghe sao mà thương quá,
Đà Nẵng - bao la,
sâu lắng,
nghĩa tình!
Tạm biệt mẹ, xa rời bao lưu luyến,
Tôi gởi lại quê, lời cầu nguyện an bình.
Bỉ cực chóng qua, để quê mình khởi sắc,
Nhộn nhịp, tưng bừng, rạng rỡ bình minh!...
Nơi tôi đến, sau chuyến đi đáng nhớ,
cùng những người, bỗng chốc... hóa đồng hương,
để chia sẻ mười mấy ngày ly cách,
Hết thời gian, mọi chuyện lại an lành!
Tôi lại về với phố biển an yên,
nơi cũng có một người hoài lo lắng...
Một cảnh hai quê, thương gừng cay, muối mặn.
Để chắp thêm vần thơ, cho đặng chữ chung tình!
Kha Anh Tuấn
_________________________
(1) Phan Thiết, 28/8/2021, Ngày thực hiện qui định giãn cách 2 đầu Bắc sông, Nam sông Cà Ty để phòng chống Dịch Covid 19.
(2) TP. Đà Nẵng, những ngày tháng giữa tâm Dịch Covid 19, năm 2020.
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét