- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
NƠI CHỐN BÌNH YÊN
Cơn mưa cuối mùa lúc thưa lúc nhặt
Gió từng cơn rát mặt, lạnh cắt da
Ngọn đèn đường mờ, tỏ phía xa xa
Không đủ sáng con đường dài hun hút
Bao năm rồi trong căn phòng chen chúc
Đổ mồ hôi, sôi nước mắt kiếm chén cơm
Quê hương nghèo với những đụn rơm
Xa lắc, xa lơ chỉ trong mơ mới gặp
Nhớ những mùa vàng đồng xa tít tắp
Chim gọi mùa, bìm bịp kêu nước lớn râm ran
Thảm lúa vàng từng cơn gió mơn man
Người bên nhau, ngày mùa vui như hội
Sóng bủa mênh mông... mùa nước nổi
Tím bông muống đồng, đàn cá rập rờn bơi
Bữa cơm chiều căn nhà nhỏ đông vui
Nay vắng vẻ, mẹ vào ra quạnh quẽ
Rời xa quê , có mấy ai vui vẻ...?!
Vì cuộc sống phải lặng lẽ mưu sinh
Mấy bước đi, một bước ngoảnh lại nhìn...
Bên hiên vắng mẹ âm thầm gạt lệ
Đèn lung linh sắc màu, thành đô hoa lệ
Đường thênh thang... sao chật chội bước chân
Dẫu tình người ấm áp ân cần
Con vẫn lẻ loi giữa muôn vàn gian khó
Nhà cũ quê xưa, mẹ già còn đó...
Ruộng cằn khô, thiếu nước đợi mưa về
Vườn cây rủ lá, sông trơ đáy ủ ê
Khao khát cơn mưa, mong lũ tràn về... tôm cá
Xa mấy xa, con vẫn là chiếc lá
Nhớ cội cành, gốc rễ đến tái tê
Xa bao xa, con cũng muốn quay về
Lá muốn rụng bên cành xưa gốc cũ
Mẹ nhớ mong đêm ngày ủ rũ
Đã rất lâu, con chẳng có tin về
Trong bàng hoàng... con chợt tỉnh cơn mê
Có tiếng ai thiết tha như mời gọi
Đường cỏ dại mưa chan nắng gội
Con đê làng vẫn ngan ngát hương hoa
Ngôi trường xưa văng vẳng tiếng ê a
Nơi chốn bình yên...
Con đang về lại...
ĐƯỜNG VỀ GIAN NAN
Mẹ ơi! Con đã trở về
Đi trong mưa gió não nề xót xa
Đất dầy trời thẳm bao la
Nhọc nhằn gian khó, đường xa ngập ngừng
Quê hương tha thiết... tưởng chừng...
Gần trong gang tấc, nửa mừng, nửa lo...
Sao như lỡ một chuyến đò
Nhìn sông nước chảy, hững hờ bèo trôi...
Một bờ sông cách quê thôi
Mà như vạn lý, xa xôi mất rồi
Mẹ ơi! Con những bồi hồi
Sông ngăn, núi cách chẳng đổi dời tình quê
Mặc cho nắng gió bốn bề
Ngọt bùi ấm lạnh, con phải về mẹ ơi...!
02/10/21
MÀU CHIỀU
Bâng khuâng chân bước qua cầu
Vẳng câu hát cũ "dạ sầu bấy
nhiêu..."
Đường chiều tịch mịch cô liêu
Nắng chiều vàng úa, tiêu điều cỏ hoa
Tầng không chim mỏi về nhà
Người còn rong ruổi... bao xa mới về?!
Khói chiều bàng bạc xóm quê
Gió lay khe khẽ, ven đê cỏ nhầu
Xa xanh mây nước một màu
Trông vời cánh nhạn gởi sầu về đâu?!
Lòng người ai biết nông sâu...
chiều rơi chầm chậm, đêm sầu không trăng...
THÁNG GIÊNG
Tháng giêng hương còn nồng nàn
Đong đưa mấy nhánh hoa vàng bên hiên
Chiều rơi giọt nắng nghiêng nghiêng
Đôi chim ríu rít vui chuyền cành cao
Vừa qua xuân ấm ngọt ngào
Cội mai nẩy lộc vẫy chào đón ai?!
Bên giàn thiên lý, chiều nay
Nụ hoa xoè cánh, bướm bay rập rờn
Em... như cơn mộng chập chờn
Thấy anh vẫn đứng cô đơn bên đường
Ngắm hoa hay ngắm người thương
Anh chưa kịp để tơ vương... với nàng
Tháng giêng hương còn nồng nàn
Mà sao nỡ để lỡ làng mối duyên...
Thạch Lê
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Thích! Cảm ơn chị Thạch Lê đã gửi đến. Rất mong được đọc thơ của chị và chia sẻ nỗi niềm. Thân quý tác giả thơ này. Nguyễn Lập Em
Trả lờiXóa