- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Vấn Vương
Chiều hôm hoa cỏ
ngậm ngùi
Suối xanh róc rách
vẳng lời nhớ thương
Đường qua ngõ lại
thật buồn
Người xưa biền biệt
khu vườn vắng tênh
Cầu qua ván cũ gập
ghềnh
Dòng kinh nước chảy
lục bình trôi xa
Bến xưa chẳng thấy
đò qua
Hoàng hôn rũ bóng
trăng ngà ánh xiêng!
Người xưa năm cũ
láng giềng
Ngôi nhà hoang vắng
lạc miền nào xa?
Dáng ai còn rõ
lòng ta
Chừng như thấp
thoáng bóng tà áo bay
Chao ôi như tỉnh
như say
Cớ chi mộng mị giữa
ngày nắng phai
Ly tan bao tháng
năm dài
Thời gian biền biệt
làm nhòa tuổi xanh
Giờ đây dừng bước
lâm hành
Tương chừng hội ngộ…
mộng đành ly tan
Xót lòng cất bước
dặm ngàn
Nụ cười tuổi ngọc ẩn
tàng trong tim
Bước đi từng bước
im lìm
Cõi lòng trĩu nặng
nỗi niềm tiếc thương
Trong ta còn kín nỗi
buồn
Người xưa xóm cũ vấn
vương… xót lòng!
4-2022
Trăng Buồn
Chiều nay trở lại
dòng sông nhỏ
Ta thấy viền trăng, muốn hỏi thăm
Giữa trời cô quạnh trăng buồn lắm
Dưới dòng xanh, lộng bóng âm thầm!
Ta đến sông xưa thăm bến cũ
Vắng lặng chiều hôm gió thoảng đưa
Trăng bảo: đò ngang về bến lạ!
Nàng cũng ra đi đã mấy mùa!
Nghe đau kỷ niệm từng giây phút
Trông cảnh hoa chiều lác đác rơi
Ôi cõi vô thường buồn tan hợp
Gần nhau khoảnh khắc lại xa xôi!
Thôi đành tâm sự với trăng già
Hồn trăng như hiểu được lòng ta
Trăng sầu hiu quạnh trăng phai bóng
Ta trĩu tuổi đời,,, tóc trắng
hoa!
Bỗng dưng mây án khuất viền trăng
Trọn nỗi cô đơn giữa cõi trần
Ngùi trông bến cũ giờ hoang vắng
Mộng ước phai mờ… bọt nước tan!
Hoa Đời
Đời như nước chảy
qua cầu
Đào tươi thắm sắc nhạt màu cuối xuân
Thi nhân chẳng biết bao lần
Vì hoa hệ lụy phai dần tóc xanh!
Gió xuân còn ủ duyên lành
Vườn đào sao vắng bóng oanh trở về
Cô đơn vất vưởng sơn khê
Nỉ non tiếng hót não nề lời than!
Đào tươi rồi cũng phai tàn
Ngang qua vườn cũ ngỡ ngàng lệ rơi
Nhìn hoa ai chẳng ngậm ngùi
Hết thời xuân sắc cánh rơi nhụy tàn!
Thương thay duyên kiếp lỡ làng
Dáng xuân đài các muộn màng mùa yêu
Màu tươi nét ngọc diễm kiều
Cớ sao nhan sắc lại nhiều oan khiên!
Cõi trần nào phải cõi tiên
Nắng mưa bão tố lụy phiền trầm luân
Hoa đời chóng nhạt màu xuân
Nổi trôi giữa kiếp phù vân bềnh bồng
Quét Lá Mùa Thu
Ta quét lá từ khi
còn để chỏm
Nay tóc đổi màu lá vẫn còn rơi
Mùa thu ơi cứ trở lại bên đời
Lá càng rụng cho thêm sầu ly biệt!
Ta cứ ngỡ tình thu
là tha thiết
Gió heo may như khúc nhạc vào mơ
Gởi lòng nhau bao nỗi nhớ mong chờ:
- Người ra đi sớm mau về bến hẹn!
Kẻ đợi chờ không
đau lòng chinh phụ
Buổi tương phùng thật đẹp cảnh thu phong!
Nhưng mùa thu cứ hiu hắt não nùng
Lá tuôn đổ phủ vàng màu quan ải!
Ta cứ quét… cõi
lòng luôn khắc khoải
Biết bao giờ rừng núi hết vàng thu
Mơ ước ta năm tháng cứ mịt mù
Rồi thu đến vàng thu sầu lá rụng
Lại biệt ly từng hồi
cơn gió lộng
Lá lià cành theo gió mịt mùa bay
Lá xa cành không trở về cội gốc
Cảnh nao lòng thu có biết, có hay?
Ta vẫn quét biết
bao giờ hết lá
Vì vàng thu úa héo phủ lên đời
Thế gian đau, xót lòng nhìn lá đổ
Bỏ cành xanh, vì gió ngậm ngùi rơi!
Hàn Thiên Lương
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét