- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
NHỚ BA
(Con gái nhớ ba)
Ba - Người đàn ông có đôi bàn tay tài hoa
một tâm hồn nghệ sĩ
và trái tim cả đời chỉ biết dành để yêu vợ, thương con..
Bàn tay ba thả hồn vào những chiếc lá tơ non
những cánh tròn cho nụ hoa chớm nở
những cánh sen sắc hồng vàng tím đỏ
đẹp lung linh!
Từ bàn tay cần mẫn của ba
Búp sen lộng lẫy vươn xa với ước mơ "Loan Phụng Hòa Minh, Sắc Cầm Hảo Hiệp"(1)
Búp sen trang điểm nét kiêu sa cho mâm trầu cau hỏi cưới
se duyên lành đôi lứa yêu nhau.
Bàn tay ba nắn nót những gam màu
nâng cọ sơn gọt từng nét chữ
màu của bảng sơn phun lấp lánh cùng hoa nắng ngoài sân dù đã là quá khứ
vẫn rộn ràng trong giấc mơ con
vẫn tuổi thơ cùng loài chim trên ngọn véo von
mắt không quên nhìn ba, từng nét vẽ.
Bàn tay ba thành thạo những điều mới mẽ
những "dây thiều, cây cốt, bánh xe"
chiếc đồng hồ nhịp điểm đêm khuya
nhắc nhở tiếng thời gian trôi, trôi mãi..
Những bức ảnh thu vào khung cái không gian nhỏ bé
chân dung cuộc đời, hoa lá cỏ cây
Ba kiên trì điều chỉnh độ ánh sáng đêm, ngày
điều chỉnh nét đẹp chuẩn hình để người lưu ảnh
Ba - người thợ cũng là người bạn hiền của những chiếc máy ảnh thuở sơ khai.
Đôi khi mồ hôi ba thấm vai
trí óc ba không quen ngơi nghỉ
đêm đêm bên ngọn đèn bình tỉ mỉ
ba cố tìm "căn bệnh" những chiếc máy lặng thinh!
Ba làm nghề vì lẽ mưu sinh
nhưng lương tâm người thợ ba đặt lên trên hết
ba sống "Hoàn Hảo"(2) cả đời vì ước mơ cao đẹp
đem lại niềm vui, hạnh phúc cho người
cho gia đình, vợ yếu con thơ.
Con nhớ ba, nhớ những tiếng tơ đồng cứ lắng đọng, ngân nga
cung bậc bổng trầm âm vang đêm vắng
người thợ trải lòng qua khúc Phụng Cầu Hoàng, Nam Ai, Bản Vắn..
Ba hóa thành người Nghệ sĩ trong con!
GIAO THỪA
(Kính nhớ hương hồn ba tôi)
Đêm
cuối năm,
giữa
đồng quạnh vắng
ba
nằm nghe gió ru hàng cây
Đêm
cuối năm sương bay
lung
linh chòm sao bạc
hương
hoa đồng ngào ngạt
hàng
cây reo khúc hát vào xuân
Đêm
cuối năm…
bâng
khuâng
ba
ngủ trong tiềm thức hay ba thức trong sương bay?
Đêm
nay,
trông
khói tỏa vòm cây
ba
đón giao thừa cùng đất trời mới mở
Đêm
nay,
con
nước có tràn dòng kinh nhỏ
ba
có dầm mình cứu bờ ruộng mong manh?
Đêm
nay,
giữa
đồng lúa xanh xanh
ba
thức canh mùa xuân đến
Lúa trổ đòng đòng
lúa
mơ ngày nặng hạt
ba
mơ mái nhà sum họp
mơ
mùa xuân sang, ca vang..
Đêm
nay,
giữa
đồng quạnh vắng
Xuân về. Xuân có cô đơn?
HƯƠNG RỪNG
(Thăm
rừng tràm Trà Sư
huyện Tịnh Biên - AG).
Ta
về rừng như về với người thân
Đêm
thao thức thấy rừng trong giấc mộng
Rừng
trôi giữa vùng trời xanh lồng lộng
Ôi!
Bạt ngàn những cánh rừng xa
Ta
về rừng như ta về với ta
Trưa
im ắng nghe tim rừng sâu lắng
Rừng
vẫn thế, nghìn đời trong thầm lặng
Trút
lá buồn cho lá mới non tơ
Ta
về rừng nghe chim hót trong mơ
Nghe
tiếng gió nâng cánh cò trắng xóa
Nghe
tiếng lá ru rừng chiều thương nhớ
Nghe
hương tràm nhè nhẹ cành cao
Về lại rừng ta cứ ngỡ chiêm bao
Hoa tràm trắng nép mình trong lá mỏng
Bồng bềnh cánh sen hồng môi ai mọng
Giữa nước trời lồng lộng mây bay
Về lại rừng nghe tiếng hát ai say
Chiều chưa xuống lối mòn vương cỏ ướt
Ta về rừng ngập ngừng chân bước
Lắng lòng nghe chầm chậm một chút hương.
QUA NGÕ NHÀ EM
Một
thời qua ngõ nhà em
Buồn
trông lá rụng bên thềm vắng tanh
Về
nhà nỗi nhớ vây quanh
Người
không! Sao dạ chẳng đành quên nhau?
Thảo Vi
_______________________
(*) Dòng chữ trang
trí quanh chân đế Búp sen
(**) Hoàn Hảo: Hiệu tủ sửa đồng hồ, máy ảnh.
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét